Lâm Đàm Đàm không hiểu sao mình lại bị chỉ mặt, cô ngạc nhiên hỏi: “Anh gọi tôi?”
“Tôi nói cô đó, không phải cô có năng lực trị liệu à? Nhanh đi trị thương cho người ta đi.” Chu Tín tỏ vẻ ra lệnh.
Lâm Đàm Đàm cảm thấy thật khôi hài, người này cho rằng anh ta là ai?
Bạch Trừng giận tái mặt, vừa định lên tiếng thì Lâm Đàm Đàm đã mở miệng trước anh ta một vước. Cô tỏ vẻ tò mò hỏi Chu Tín: “Anh là ai?”
Chu Tín nhíu mày, nhưng vẫn thấy tự hào: “Tôi là đoàn trưởng đoàn 3 thuộc khu cảnh bị của Ninh thị, Chu Tín, quân hàm trung tá. Hiện nay, để xây dựng thêm căn cứ an toàn cho người sống sót, tôi được nhận nhiệm vụ vinh quang ra ngoài cứu viện. Sau khi nhiệm vụ kết thúc còn có việc khác quan trọng hơn đang chờ tôi ở căn cứ. Cô có thể gọi tôi là đội trưởng Chu hoặc Trung tá Chu.”
Gã nói một lượt về sự phát triển đời mình, những cấp bậc đó là được nâng lên sau khi mạt thế đến. Trước mạt thế, gã cùng lắm chỉ là một phó doanh trưởng nho nhỏ, hàm Thượng úy. Sau khi mạt thế đến, rất nhiều người trên cấp gã gặp chuyện không may, thế là gã được nâng cấp lên.
Những lời gã nói thật sự đã mang lại chút tác dụng, người sống sót nghe được mấy chữ “đội trưởng” và “Trung tá” thì cảm thấy gã có vẻ rất cao lớn, rất lợi hại.
Chu Tín càng đắc ý.
Lâm Đàm Đàm gật đầu, cô đã hiểu tại sao người này lại nhảy nhót vui vẻ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-bao-ve-anh/528655/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.