Diệp Tiêu và Bạch Trừng bị tiếng cười mờ ám của cô làm nổi da gà. Hai người nhìn nhau, cảm thấy hơi kinh ngạc, cô ấy đến gần như thế, còn dựa hẳn vào cửa mà hai người bọn họ đều không nhận ra.
Diệp Tiêu sốc lại tinh thần, lập tức đuổi theo.
Lâm Đàm Đàm nhanh chóng chuồn khỏi hiện trường, tìm được chỗ trốn liền lén lút xem di động. Haiz, cảnh muốn chụp thì chụp không dính, đoạn nói chuyện sau này tư thế và vẻ mặt của họ đều có chút thay đổi, cảm giác tình cảm cháy bỏng cũng tương đối nhạt phai.
Nhưng mà.... cô vẫn vớ bở rồi!
Lâm Đàm Đàm cười khà khà tạo một thư mục mới, còn cài mật mã.
Đột nhiên Lâm Đàm Đàm nghe thấy một tiếng động kỳ lạ, cô dỏng tai lắng nghe, mở đèn pin trên di động, chiếu qua. Dưới nắp cống bằng xi măng của đoạn mương thoát nước ven đường có một cái gì đó đang lục lọi, gặm cắn.
Cô soi đèn pin qua, dường như thứ đó bị kinh sợ, động tác của nó sững lại, sau đó bắt đầu chạy. Nhưng sao Lâm Đàm Đàm có thể để nó thoát dễ dàng được chứ? Một sợi dây màu lục “vút”’ một tiếng bay ra, trói thứ đó lại. d/d/lqd
Sau đó, cô cạy nắp cống xi- măng che cái mương kia ra, xách thứ dưới đó lên, chiếu đèn xuống, thấy dưới đó không còn thứ gì khác mới đậy cái nắp cống kia lại.
Cô nhìn thứ mình bắt được, thứ đó rất mập, rất to, đầu nhỏ thân tròn, đuôi dài thật dài, lông xám và dày, xem ra rất khỏe mạnh, chỉ là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-bao-ve-anh/528651/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.