“Khụ khụ…” vờ ho hai tiếng, nhìn người đàn ông chăm chú làm việc nhẹ giọng hỏi: “Hôm nay gọi tôi đến… dự án kia có gì muốn bàn lại sao?”
Hắn nghe cô hỏi, mới ngước lên nhìn, tựa như hơi mệt mỏi dựa người vào ghế, êm ái thoải mái mày cũng giãn ra: “Dự án kia à? Không có việc gì muốn bàn.”
“Vậy anh gọi tôi đến đây làm gì?” Cô đoán không ra ý của hắn.
Tiêu Ngôn không mất kiên nhẫn, nở nụ cười tỏa sáng, trong phòng không có gió chỉ có ánh nắng len lỏi chiếu lên nụ cười của hắn, trông càng thêm chói mắt, hắn liếm môi, môi mỏng nhếch lên: “Gọi em đến, đương nhiên là vì muốn gặp em.”
Còn chưa để Tân Hoạt mở miệng, hắn có chút không tin tưởng nói tiếp: “Chẳng lẽ em không muốn gặp anh hay sao? Không thể nào, anh đẹp trai như vậy…”
Tân Hoạt: “…” Đúng là không muốn gặp.
Xin thỉnh tự trọng.
Sợ đả kích lòng tự trọng của người đàn ông kia nên không nói ra.
Tân Hoạt ngẫm lại trong lòng, chắc chắn là ngày hôm đó đạn không chỉ bay vào tay hắn, mà còn bay vào đầu hắn nữa. Thần kinh vốn dĩ đã có vấn đề, lại ảo tưởng. Không được, không thể để nhà họ Triệu đoạn tuyệt như thế, chỉ có một thằng con trai, bây giờ lại bị thần kinh, nói ra không biết còn sốc như thế nào cơ chứ. Dù sao cũng là lỗi của mình, cô đành bỏ chút tiền của thuê bác sĩ giỏi giỏi về trị cho hắn vậy. Thầm đem bệnh viện mà hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-la-de-tim-chet/2110673/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.