Đôi tay ấm áp của hắn vẫn cứ đặt trong tóc cô, vuốt ve da đầu đang căng thẳng của cô. Tân Hoạt mím môi, ngay lúc này vì tiếng súng mà rối loạn, không thể tập trung tinh thần, đầu óc trống rỗng, hít thở cũng trở nên không thông tuệ, mặc cho tay hắn xoa xoa tóc cô.
Tân Hoạt thật rối rắm.
Cô là lần đầu thấy súng thật.
Đáng sợ như vậy, tiếng rất lớn, bắn ra một phát muốn điếc cả tai, bây giờ cô vẫn cảm thấy bên tai như đang đốt pháo.
Nghiêng người nhìn Tiêu Ngôn đang bình tĩnh nghi hoặc. Chẳng lẽ hắn không bị ảnh hưởng gì sao? Sắc mặt Tiêu Ngôn không có gì thấy đổi, hắn vẫn như trước kia không chút dao động, chỉ có đôi tay đang xoa cô trấn an. Tân Hoạt cảm thấy mọi chuyện không thực tế, nhìn tình cảnh hỗn loạn ngay cửa ra vào, hàng tá tên đang nắm giữ, tay cầm súng vững chắc, hù dọa, ai nấy cũng hoảng sợ, khóc lóc, lại nhìn Tiêu Ngôn yên tĩnh như mặt hồ phẳng lặng, gieo lấy cho người khác cảm giác an toàn cực lớn.
“Chờ chút cảnh sát sẽ đến.” Như biết được nỗi lo của cô, hắn đều đều nói, mắt cũng không thèm nhìn cô chăm chú quan sát đám người ngoài kia, hắn không muốn xảy ra chút sơ sót nào.
Tiếng súng lớn như vậy, không có giảm thanh người bên ngoài cũng sẽ biết, chắc chắn chút nữa cảnh sát sẽ đến. Bên ngoài người người vây quanh quán cà phê, không ai dám tiến lại gần sợ bị liên lụy. Tiêu Ngôn suy nghĩ, giây phút trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-la-de-tim-chet/2110670/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.