Hai người ăn ý đi xa đám Ảnh Nhất. Khi cảm thấy khoảng cách vừa đủ, Đặng Viêm tháo bỏ lớp ngụy trang của mình. Cặp xích đồng dưới ánh trăng càng làm nổi bật nên vẻ đẹp đẽ đến tàn khốc của nó.
“An Sinh, ngày ta quyết định kết nghĩa với hai đứa cũng là lúc ta nhận lấy trách nhiệm của mình.”
“Từ nhỏ ta đã luôn ao ước có được những huynh đệ, tỷ muội cùng làm bạn. Vậy nhưng mẫu thân ngay khi hạ sinh ta đã không may mà qua đời. Tính cách ta cũng bởi vậy càng lớn lên càng khó chiều. Lạ thay từ khi gặp đệ cùng Linh Nhạc, ta đã có chút thay đổi.”
“Ngày ta trở thành huynh trưởng cũng là lúc ta cho mình một quyết định. Phải bảo vệ đệ cùng Linh Nhạc.”
“Xin lỗi vì ta đã không đến kịp lúc.” Lời xin lỗi cùng lời nói từ tâm tuy muộn màng vậy nhưng thành công dao động đến An Sinh. Từ khi Linh Nhạc mất, mỗi phút mỗi giây trôi qua đối với hắn đều là dằn vặt và đau khổ.
Vì vậy hắn chỉ có cách làm cho mình bận đến quên đi thời gian. Tu luyện không ngừng nghỉ chỉ mong mạnh lên. Hắn hận không thể lập tức đến giết Bành Lục nhưng hắn biết, hắn hiện tại... làm không được.
Đặng Viêm nhìn An Sinh, tay đưa nắm đấm về trước. “Ta sẽ mạnh hơn. Sẽ cùng đệ một tay chém chết Bành Lục. Đây là lời hứa.”
An Sinh nhìn Đặng Viêm. Hắn chưa bao giờ cầu người khác phải giúp đỡ mình. Càng không bao giờ dễ dàng mở lòng với một ai. Đến giờ người hắn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-di-gioi-toi-cung-ban-than-tro-thanh-phao-hoi/476248/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.