Trước cổng Đặng Phủ. Huyết Mộ nhìn An Sinh dặn dò.
“Đặng Viêm mới đi trước hai ngày, với năng lực của ngươi hiện giờ sớm muộn sẽ đuổi kịp bọn chúng thôi.”
An Sinh đáp “vâng” một tiếng. Vu quản gia bên cạnh đợi hai người nói chuyện xong mới tiến đến đưa hắn một phần dược đem theo. Nhìn qua còn có nhiều dược cao cấp.
Với tiền tài mà An Sinh có được hiện tại, hắn hoàn toàn có đủ khả năng sở hữu số dược cao cấp mà không cần tốn sức. Nhưng với phần ân tình này, hắn vẫn nhận.
“Ta sẽ sớm đến chỗ Đặng Viêm, ngài ở lại bảo trọng.” Nói đoạn, An Sinh cùng đám Ảnh Nhất rất nhanh rời đi.
Khi đến một đoạn khá xa trấn, An Sinh mới thả Bạch Vũ ra. Nhìn qua Bạch Vũ còn rất hưng phấn khi được ra ngoài. Cũng không trách nó được khi một năm qua bị nhốt mà không được tự do bay lượn.
Do được chăm sóc gần đây nên Bạch Vũ có vẻ đã mạnh hơn nhiều. Nhưng một năm qua cũng là thiệt thòi cho nó, hiện tại năng lực do dồn nén mới có thể tăng cấp nhanh như vậy.
Trong chốc lát, quanh nơi Bạch Vũ lại là một trận cuồng phong nổi lên. Tiếng cánh đập lên xé gió mà phi lên trời cao hướng tới một phương hướng ở xa.
Trong tiểu lâu trên lưng Bạch Vũ, An Sinh lấy ra chiếc hộp gỗ mà Ảnh Nhất đưa cho hắn.
Lần nữa mở chiếc hộp ra, ánh sáng xanh của ngọc lục bảo tỏa ra nhẹ nhàng. Bên trong chiếc hộp là chiếc bông tai hình lá trúc quen thuộc.
An Sinh nhẹ cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-di-gioi-toi-cung-ban-than-tro-thanh-phao-hoi/476245/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.