Ngày hôm sau, An Sinh rời Tâm Như Quán. Trúc An khi tiễn hắn, hiếm có mà dặn dò thêm đôi câu. Trúc An biết bản thân không còn nhiều thời gian nữa, nếu có thể lão muốn dốc hết sức giúp đỡ đứa học trò này. 
Ba tháng qua, An Sinh đã mạnh lên rất nhiều. Lão cũng không còn quá lo lắng như trước. Chỉ là lão biết, đứa trẻ này đã dần trở nên vô cảm hơn. Dù lão không nhận thấy điều gì bất thường nhưng cũng không thể chắc chắn được về sau An Sinh sẽ như thế nào. Vì vậy, lần này lão đến còn đưa kèm một món đồ. 
“Xích Quỷ không hoạt động đúng không?” 
An Sinh nghe vậy mới chợt nhớ đến sợi dây đỏ hắn đeo ở cổ. Đây là món quà mà Lão Sư tặng cho hắn cùng Linh Nhạc trước khi rời Tây Đại Lục. Tuy là pháp bảo cấp tám nhưng chỉ có thể chặn đòn đánh của Hồn Sư cấp bảy. Vậy nhưng quả thật khi đó nó không hề hoạt động. 
Nhìn ra nghi vấn của An Sinh, Trúc An thở dài. An Sinh đáp lời Trúc An. “Là do hắn quá mạnh sao?” 
Trúc An lắc đầu. “Không. Mà là do một thứ năng lượng kỳ lạ từ Vực Thẳm Không Gian toát ra. Mọi pháp bảo ở đó đều vô dụng.” 
An Sinh hiểu được. Bàn tay vô thức nắm chặt, sau đó lại như buông bỏ mà thả lỏng ra. Hóa ra là như vậy. Khi đó pháp bảo đã không hề hoạt động. 
Trúc An nhân lúc này đưa cho hắn một lọ dược. An Sinh nhận lấy, lão mới nói. 
“Dược này là Luân Chi Tiên Ngọc, nó sẽ giúp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-di-gioi-toi-cung-ban-than-tro-thanh-phao-hoi/476242/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.