Dù không nỡ nhưng Dividly vẫn nhanh chóng nghe lời Tiểu Vy gột sạch đám bọt trên đầu. Nhìn cô ủ rũ gội nước, Tiểu Vy cười, đúng là nhìn rất giống đứa trẻ to con mà.
Vừa bước lên bờ, một cơn gió thổi qua khiến Dividly run lẩy bẩy, Tiểu Vy thấy mà suýt gầm lên giận dữ, sao lại như vậy mà lên, cảm chết giờ. Thế là cô cầm tấm da thú bên cạnh đưa cho người đang ôm ngực run cầm cập. Vì sáng sớm nên không có bóng người nào nếu không cảnh xuân trước mắt sẽ thu hút bao nhiêu người mất.
Lau người xong, Dividly nhận bộ váy da thú và một cái quần ngắn trên tay Tiểu Vy. Theo chỉ dẫn, Dividly loay hoay mặc nó lên người. Bộ váy dài đến gót chân tôn lên vẻ đẹp của cô, tay váy ngắn rất dễ chịu vào các ngày nóng ở Đại Lục Thú Nhân. Dĩ nhiên tiện lợi nhất chính là không bị tụt như lúc chỉ cuốn một tấm da thú bên ngoài.
Dividly thích thú nhìn bộ váy bằng ánh mắt đầy thán phục: "Tuyệt quá, làm sao cậu làm được vậy, chỉ mình với."
Tiểu Vy chỉ cười trừ, công việc may vá cô không học nhưng lại có hứng thú nên có tìm hiểu chút vậy nên có thể cói là có kiến thức đi.
"Mò mẫm nhiều nên làm được thôi, lúc nào thích mình sẽ dạy cậu."
Nghe Tiểu Vy muốn dạy mình, Dividly cảm thấy rất háo hức. Đây là lần đầu tiên có người đồng ý dạy cho cô ngoại trừ a ba và a ma đã mất.
Trên đường về, hai người vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-dai-luc-thu-nhan/3086422/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.