Chuyện xấu hổ như vậy nên Tiểu Vy bắt chấp bị lôi kéo như thế nào vẫn quyết không ngồi lên lưng hổ lông vàng.
Sắc trời cũng đã bắt đầu tối, mà cô thì không phối hợp, Louis đành quả quyết đem cô ném lên lưng rồi bay về bộ lạc.
Lần này Tiểu Vy yên lặng ngồi trên lưng, nhưng trong lòng vẫn hơi thấp thỏm. Thấy cô như vậy Louis cũng yên tâm mà bay, không sợ làm rơi ngã cô.
Không khí giữa hai người bị kéo ra xa, không ai nói chuyện chỉ chú tâm vào việc của mình.
Đi nửa đường, Louis muốn cắt giảm không khí bối rối giữa hai người thì Tiểu Vy đã kịp lên tiếng trước: "Hôm nay... anh đã nhìn thây nhưng gì?"
Louis không cũng ngu gì, hắn biết cô muốn nói tới chuyện gì liền lắc đầu lia lịa: "Không thấy gì cả." Ngoại trừ... phần ngực...
Tiểu Vy cũng không nói gì thêm, im lặng đến lạ thường. Louis cũng sợ sẽ càng gây thêm tình cảnh khó xử nên cũng im re.
Hai người nói với nhau đúng một câu suốt quãng đường cho đến lúc về tới bộ lạc đã thấy Lauren đứng ở đó.
Thấy con trai mang tiểu giống cái về, Lauren chưa để họ nói gì đã hỏi han: "Hai đứa không làm sao chứ? Có bị thương ở đâu không? Nhanh nhanh vào đi để ta nướng thịt cho".
"A ma, hay là để con đưa cô ấy về đã, có chuyện gì nói sau được không." Louis nhìn Tiểu Vy đau lòng cô đi cả một ngày, khuôn mặt có chút tái đi.
Lauren tất nhiên hiểu ý, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-dai-luc-thu-nhan/3086417/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.