Ân Tử Mạch tò mò hỏi: "Vậy ngươi không đi vào sao?"
Cố Thừa nhìn hắn một cái cười nói: "Theo vào xem bọn họ ngủ hửm?"
Ân Tử Mạch: "...."
"Manh mối này ngươi có nói cho chưởng môn Thanh Sơn phái không?" Ân Tử Mạch hỏi.
Cố Thừa lắc đầu: "Nếu nói cho bọn họ là hai người kia đi thanh lâu liền mất tích, khẳng định người chưa tìm thấy lão nhân kia đã tức chết rồi."
Ân Tử Mạch: "....."
"Chính là, ngươi tìm ta đi cùng ngươi thì có lợi ích gì?" Ân Tử Mạch khó hiểu: "Ta không có võ công, đến lúc đó sẽ kéo chân ngươi."
Cố Thừa nói: "Nhìn ngươi thuận mắt."
Ân Tử Mạch tức khắc lệ rơi đầy mặt!
Hắn còn tưởng mình nhìn qua đặc biệt thông minh nên Cố Thừa mới đem mình đi chung, kết quả lại là vì thuận mắt nên mới bị chọn!
"....Đại hiệp, không nên cho ta một cái lí do đáng tin cậy hơn sao?"
Cố Thừa cười nói: "Nhìn thuận mắt, cái lí do như vậy là đủ rồi, phải biết rằng tìm một người không thuận mắt làm cộng sự sẽ rất mệt."
Ân Tử Mạch:"...." Thân là võ lâm minh chủ cứ tùy hứng như vậy thực sự được chứ!
"Vậy ngươi vì cái sao không đi một mình? Kéo ta, một người không biết võ công sẽ không bị ngáng chân chứ?"
Cố Thừa lại cười nói: "Một người đi quá nhàm chán, nếu bị nữ tử thanh lâu mê hoặc đem đến nơi kì quái, liền ngốc ở đó không có người nói chuyện phải không."
Ân Tử Mạch: "...."
Võ lâm minh chủ ổn trọng đáng tin cậy đâu rồi?!
"Nói như vậy ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-cuoc-song-kho-buc-cua-giao-chu-ma-giao/195227/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.