Ân Tử Uyên đứng ở sau cây cột trên bậc thang, ló đầu ra nhìn Ân Tử Mạch cùng Cố Thừa ôm nhau, hồi lâu, thấy bọn họ không có ý định rời nhau, liền nói với Tả Yến: “Đem giáo chủ gọi ra đây.”
Tả Yến: “……” Hiện tại mà đi, thật sự sẽ không bị minh chủ chém chết chứ?!
Thấy Tả Yến đứng bất động, Ân Tử Uyên liếc mắt nhìn hắn, nói: “Có phải hiện tại chỉ có Mạch Nhi ra lệnh ngươi mới nghe?”
Tả Yến: “… Thuộc hạ không dám.”
Ân Tử Uyên hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn hắn.
Tả Yến bất đắc dĩ, đành phải từ sau cây cột đi ra, chậm rãi dọc theo bậc thang đi xuống, gọi một tiếng: “Giáo chủ……”
Ân Tử Mạch: “……”
Cố Thừa buông tay, mắt lạnh nhìn hắn: “Chuyện gì?””
Tả Yến sờ sờ cái mũi, nói: “Không bằng đi vào ngồi? Minh chủ lần đầu tiên tới Huyền Thiên Giáo, đứng ở bên ngoài không phải đạo đãi khách của chúng ta.”
Thấy Cố Thừa rốt cuộc buông lỏng tay ra, Ân Tử Uyên vừa lòng mà lắc mình thối lui, trước tiên đi vào đại sảnh.
Tả Yến mang theo hai người đi vào đại sảnh, thấy Ân Tử Uyên đã chờ ở nơi này, thức thời thối lui.
Trong đại sảnh chỉ còn lại Cố Thừa cùng Ân Tử Mạch còn có Ân Tử Uyên là ba người.
Ân Tử Uyên xụ mặt trầm mặc, Cố Thừa ho khan một tiếng, nói: “Đại ca, đã lâu không gặp.”
Ân Tử Uyên hừ nói: “Trong lòng tích úc, khó có thể sơ giải. Hàng đêm thở dài, trằn trọc khó miên (1).”
(1) Trong lòng tích úc, khó có thể sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-cuoc-song-kho-buc-cua-giao-chu-ma-giao/1368886/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.