Sắc mặt Cố Thừa ngưng trọng nhìn Ân Tử Mạch, cả phòng này trừ Ân Tử Mạch ở ngoài, hắn là người duy nhất không bị đông lạnh mất đi tri giác.
Nhưng sắc mặt lại đen hơn so với vừa rồi bị Lam Cẩm Phong áp chế, có khi còn trầm trọng hơn.
“Hồng y bay múa, bông tuyết đầy trời”, toàn bộ người giang hồ đều biết, lưỡi dao gió băng là tuyệt chiêu của Ân Tử Mạch.
Tình cảnh này, chỉ có hồng y là không đúng.
Ân Tử Mạch trước mắt là một thân y phục thuần trắng, cùng Huyền Thiên Giáo giáo chủ trong truyền thuyết ý phục đỏ hồng khác hẳn một trời một vực. Nhưng giống nhau chính là, hai người đều mang đến gió băng lạnh giá.
Ân Tử Mạch tung ra đại chiêu như thế, chính mình lại ngây ngẩn cả người.
Hắn ngây ngốc nhìn một phòng bị đông lạnh, sau đó cúi đầu nhìn đôi tay chính mình, vẻ mặt mờ mịt.
Vừa rồi dưới tác dụng của Cực Dương cổ, hơn nữa hắn lại vạn phần nôn nóng muốn ngăn cản Cố Thừa tự phế võ công, trong cơ thể đột nhiên sinh ra một cỗ nội lực cực lớn, cơ hồ phá tan gân mạch hắn.
Hắn chỉ theo bản năng mà rống lên một tiếng, muốn đem cỗ nội lực cực lớn này phát tiết ra, về phương diện khác muốn vì Cố Thừa không phế đi võ công, lại không nghĩ rằng một rống này, thế nhưng tạo thành hậu quả không thể tưởng tượng như thế.
Hắn ngơ ngác mà nhìn Cố Thừa bên kia, ngẩng đầu lên hỏi: “Vừa rồi…… Đã xảy ra cái gì?”
Cố Thừa giương mắt nhìn hắn một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-cuoc-song-kho-buc-cua-giao-chu-ma-giao/1368845/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.