Ân Tử Mạch: “……”
Hắn chột dạ tránh tầm mắt của Cố Thừa, nói: “Kỳ thật, quy tắc của giáo chúng ta có quy định không giống các giáo quy bình thường.”
“Nga? Là cái gì?” Cố Thừa thật sự có chút hứng thú.
Ân Tử Mạch bình tĩnh nói: “Trừ phi là người trong giáo, nếu không không thể nói tên.”
Cố Thừa: “……” Đây là cái giáo quy kì lạ gì?
“Nhưng như vậy, người ngoài cũng không biết giáo phái các ngươi, làm sao có ai có thể gia nhập giáo của các ngươi?” Cố Thừa khó hiểu hỏi.
Ân Tử Mạch muốn rơi lệ đầy mặt! Trên đời này nào có giáo quy kỳ lạ như vậy! Thuần túy là do hắn bịa ra được chứ!
Nhưng nói dối một lần, đến lần sau đều phải nghĩ cách nói dối.
Ân Tử Mạch nghiêm trang nói: “Cố huynh nói đúng, cho nên đến bây giờ, giáo chúng ta chỉ có mười mấy người, hơn nữa đều là thủ hạ của ca ca ta. Đại khái là ca ca ta cũng không muốn mở rộng giáo chúng. Hắn nói nhiều người liền không thể quản tốt, không bằng mấy huynh đệ cùng nhau chơi đùa vui vẻ tự tại là được.”
“Khó trách giáo các ngươi không quan tâm đến việc trèo cao, chắc là do giáo quy cũng không muốn chọc tới phiền toái.” Cố Thừa nhớ tới trước đó vài ngày, tác phong kỳ quái của Tả Yến Phong Lai thật ra rất phù hợp với cái giáo quy kỳ lạ này.
Ân Tử Mạch: “……” Vị anh hùng này, ngươi động não kỳ thật cũng không nhỏ!
Nếu Ân Tử Mạch không muốn nói, Cố Thừa không tiếp tục hỏi, tuy rằng giáo quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-cuoc-song-kho-buc-cua-giao-chu-ma-giao/1368842/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.