Choang!
Tiếng động lớn kéo đi sự chú ý của Cổ Du, nàng theo hướng nhìn lại, trước cửa là một tiểu cô nương tuổi còn rất trẻ, thấy nàng nhìn mình, cô nương kia liền la lên.
“ Tỉnh...tỉnh rồi!! Ngũ tiểu thư tỉnh rồi!!"
Vừa hô vừa chạy đi ra ngoài, để lại Cổ Du còn đang chưa hiểu chuyện gì.
Chỉ chốc lát sau, không đợi Cổ Du kịp suy nghĩ, đã có một đám người ồ ạt vào trong.
“ Ngũ muội!”
“ Ngũ tỷ!”
"Du nhi!"
"A Du!"
“ Cháu ngoan”
Từng tiếng gọi khác nhau thay phiên kêu nàng.
Cố lão thái thái đi lên trước tiên, cầm lấy tay nàng ngàn ân vạn tạ nói “ Tạ ơn trời con rốt cuộc cũng tỉnh lại rồi"
Cổ Du nhìn Cố lão thái thái, giọng hơi phát run “ Tổ mẫu?” nàng bất giác gọi.
Lão thái thái vui vẻ ra mặt “ Tổ mẫu đây, tổ mẫu ở đây, Du nhi ngoan, con nhớ ra tổ mẫu rồi sao?"
Những người còn lại nghe thế cũng ngó mắt trông mong nhìn nàng.
Cổ Du nhẹ gật đầu.
Thấy vậy trên mặt ai nấy cũng lộ ra vui mừng, đi lên thi nhau hỏi xem nàng có nhớ bọn họ không.
“ Ngũ muội, muội còn nhớ nhị tỷ không? tỷ là Cổ Di đây?"
Cổ Du lần nữa gật đầu, nàng nói “ Nhị tỷ"
Cổ Di vui mừng không thôi, Nhìn người bên cạnh thách thức.
Người nọ hừ lạnh một cái, cũng không chịu yếu thế tranh lên phía trước gấp gáp hỏi “ ngũ tỷ, đệ là Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-co-dai-lam-giau-duong-gia-/3721578/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.