Xe ngựa đi rất nhanh đã về tới thôn hoa sen, Tây Viễn không chạy về nhà mà trực tiếp tới ruộng ngô. quả nhiên, người lớn trong nhà đều ở trong ruộng.
Mặc kệ trong lòng khổ sở thế nào, việc cần làm vẫn phải làm thôi. ông cụ dẫn con trai và con dâu thu dọn ruộng ngô bị hại. Nhặt bắp ngô và vỏ ngô bó lại để sau mang về nhà, còn mang về làm gì thì còn chưa nghĩ ra được. có điều dù chưa chín thì đó vẫn là lương thực, không thể ném trên ruộng giày xéo.
trong ruộng trừ người trong nhà, còn có bà ba Vương, Vương đại nương, vợ của mấy người Trình Nghĩa và Đại Yến. Đám đàn ông thấy đang nông nhàn việc không nhiều, dù mình không đi được đều bảo vợ đến giúp đỡ.
Chỉ ba mẫu ruộng, bọn họ làm việc rất nhanh nên đã dọn gần xong.
“Yến à? Thôi cháu về trước đi, không tí con nó đòi mẹ đấy.” mẹ Tây Viễn nói với Đại Yến. Đại Yến xuân này vừa sinh được một bé gái, vốn nghĩ thầy thuốc Lý sẽ mất hứng, không ngờ thầy thuốc Lý chỉ cần có cháu là được, cháu trai cháu gái đều quý. Lúc này bé con đang là lúc không thể rời mẹ.
“không sao đâu thím ạ, cháu đã nhờ em dâu giúp, nếu bé đói sẽ hâm nước cháo nóng cho nó.” Đại Yến miệng nói tay không ngừng, nhanh nhẹn đi xuống nhặt bắp, gom thân ngô.
“Thím ơi, hình như là xe ngựa nhà thím kìa?” Đại Yến ngẩng đầu nói.
“Không thể nào! sáng nay xe ngựa đã rời đi rồi.” mẹ Tây Viễn tuy không tin nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-canh-dong-lua-xanh-xanh/763475/quyen-2-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.