Những ngày sau đó trôi qua rất nhanh, đảo mắt lại đã tết âm lịch. ăn tết năm nay trong nhà chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon, không vì sao khác mà chính bởi mấy đứa trẻ qua hết tiết nguyên tiêu sẽ phải vào thành Ngạn Tuy đi học.
Ông bà nội rất luyến tiếc, có con cháu ở trước mắt mới cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa, mặc dù mấy đứa quỷ nghịch ngợm thường xuyên làm ông bà tức giận đến ứa gan.
“Mẹ thằng Viễn à, hôm qua gói bánh chẻo nhân dưa chua, mẹ thấy tiểu Vi ăn không ít, con hỏi nó xem nó còn muốn ăn nữa không thì chúng ta gói thêm ít nữa.” Bà nội dặn mẹ Tây Viễn.
“Dạ thưa mẹ, con lập tức đi băm nhân bánh, bọn trẻ nếu hôm nay không muốn ăn thì cứ để đông, chờ lúc nào muốn ăn thì nấu.” mẹ Tây Viễn lưu loát, lập tức ra tay chuẩn bị.
“Ta thấy thằng Thành thích ăn trứng chưng, chập tối con chưng một ít cho nó. Có một bát trứng chưng ít tí mà mẹ thấy nó cũng xì xụp một hơi húp hết.” Bà nội lại bảo.
“Dạ, khi nào nấu cơm con sẽ chưng ạ. mẹ à, mẹ và cha có ăn không để con cũng chưng luôn?” mẹ Tây Viễn ở gian giữa tán đồng.
“Không cần đâu. mẹ cả ngày ở nhà, lúc nào muốn ăn liền ăn. Bọn trẻ phải vào trong thành, đến lúc đó muốn ăn cũng ăn không được. thừa dịp bọn nó ở nhà, ăn nhiều một chút.” Bà nội nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ánh mắt đầy vẻ không muốn. người đã già, hi vọng bọn nhỏ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-canh-dong-lua-xanh-xanh/763465/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.