Tới nhà ông ngoại, không đợi xe lừa dừng cho chắc, Tây Vi đã khẩn cấp từ trên xe nhảy xuống, miệng hô ông bà ngoại cậu cả cậu út.
đi ra đón bọn họ đầu tiên là Nhị Nha, cũng chính là mợ út của họ hiện giờ. Nhị Nha đang bận việc ở phòng bếp, đã sắp đến tháng chạp, trong nhà cần chưng bánh nhân đậu, còn chưng bánh mỳ. Nàng bận việc ở trước bếp, cậu út thì ngồi trước cửa lò đút củi. hai vợ chồng cảm tình rất tốt.
Nghe được tiếng của Tây Vi, cậu út còn tưởng là nghe lầm, “Ta có phải nhớ tiểu Vi quá không, sao trong tại lại nghe thấy tiểu Vi gọi ta?”
Nhị Nha ngừng việc trong tay, nghiêng tai nghe, cảm thấy không phải cậu út nghe sai mà đúng là tiếng của Tây Vi, vội vàng chạy ra phòng bếp, cậu út lặng thần một chút rồi cũng đi ra theo.
“Tiểu Vi, sao các cháu đến đây?” Cậu út lập tức ôm lấy Tây Vi, nhấc nó lên cao. Nhị Nha ở bên cạnh giúp Tây Viễn và Vệ Thành nhấc lồng chim bảo bối c Tây Vi và đồ Tây Minh Văn mua cho ông bà cụ ở trấn Vạn Đức
“Chúng cháu đi tìm cậu cả, có người muốn mua lồng chim cậu cả làm!” Tây Vi lên tiếng, nó cũng có thể giúp cậu làm.
“Ồ? Thứ này còn có thể bán tiền à?” Nhị Nha nghe Tây Vi nói, nhịn không được xách lồng chim nhìn coi.
“Mợ ơi, mợ đừng làm hỏng nhé. lồng chim này người ta đưa một lượng bạc cháu còn chưa bán!” Tây Vi la lớn với Nhị Nha, còn cường điệu nhắc tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-canh-dong-lua-xanh-xanh/763453/quyen-1-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.