Bóc hạt phỉ cho Vệ Thành đến khi Vệ Thành ăn đến thoả mãn, Tây Viễn mới dừng tay. Có vẻ bà ngoại và mợ của Vệ Thành sẽ không lập tức đi ngay, Tây Viễn không muốn để họ gặp Vệ Thành khiến tâm tình không tốt, liền dẫn Vệ Thành ra khỏi nhà.
Hai anh em thẳng một lèo tới nhà bác Vương Thuận, Vệ Thành và Trụ Tử cùng chơi, Đại ny cũng chạy theo phía sau mông hai anh. Có điều cũng không thể ở đây mãi, nhìn trời đã sắp đến lúc ăn cơm chiều. Hiện giờ tuy ban ngày dài, nhưng các gia đình nông hộ để tiết kiệm lương thực, không đến thời gian gieo trồng vào mùa xuân thì sẽ không ăn ba bữa cơm, cho nên hiện ở trong thôn mọi người vẫn ăn hai bữa cơm.
Tây Viễn suy nghĩ rồi dẫn Vệ Thành rời khỏi nhà bác Vương, sau đó tiếp tục đi về phía đông thôn đến nhà Thu Dương. Thu Dương đang ở trong sân cùng cha dọn tuyết. Nhà nó ít người, lại không dậy sớm làm, nên bây giờ còn chưa làm xong.
“anh Thu Dương.” Vệ Thành cách cửa sân thanh thúy gọi Thu Dương.
“Ôi, Thành Tử, Tiểu Viễn? sao hai người đến đây?” Thu Dương vừa thấy là Tây Viễn dẫn Vệ Thành đến thì liền buông đồ hốt trong tay chạy tới.
“không có gì, cùng Thành Tử tản bộ một vòng quanh thôn, vừa lúc thấy cách nhà ngươi không xa nên tới.” Tây Viễn đưa tay phủi tuyết dính trên người Thu Dương.
“A, vậy mau vào nhà, tôi sẽ nói với mẹ xào cải thảo khô, anh và Thành Tử hôm nay ở nhà tôi ăn cơm chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-canh-dong-lua-xanh-xanh/763436/quyen-1-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.