Đều nói ngày tết sống dễ chịu ngày thường khó sống, đảo mắt đã đến tết âm lịch. Đến gần tết âm lịch, Tây Viễn ngừng lại lớp học chữ của mấy đứa trẻ con, mỗi đứa bé đều dựa theo tiến độ học tập mà cho bài tập.
tết âm lịch Năm nay Tây Viễn không nhàn hạ ở nhà giống năm trước, mà là theo chân Tây Vi Vệ Thành ra ngoài cùng chơi đùa, hắn sợ vạn nhất phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, đến lúc đó sẽ không kịp. đây cũng là quan tâm thành chứng, trong lòng Tây Viễn thầm nghĩ vậy.
“Anh Tiểu Viễn, anh cũng đi ra chơi đấy à?” Một bé trái khờ chào hỏi Tây Viễn, Tây Viễn biết nó là con trai cả Nhà Trương lão lục thôn đầu phía đông, tên gọi là Tiểu Thụ.
“Tiểu Thụ, ngươi cũng đến chơi sao?” Tây Viễn cười chào hỏi Tiểu Thụ. bên cạnh Tiểu Thụ là một bé trai hơi có chút ngại ngùng, gọi Vương Thu Dương, cha của nó là Vương lão ngũ, nhà cũng ở phía đông thôn. Nghe bà nội kể, Thu Dương không phải con trai ruột Vương lão ngũ, hai nhà đó bọn họ không thể sinh, sau lại không biết lấy từ đâu ra một đứa bé, bởi vì là mùa thu ôm tới cho nên gọi là Thu Dương.
Vương Thu Dương rất dễ nhìn, mặt đen lúng liếng, tóc xù mắt to, khóe miệng cười còn có hai má lúm đồng tiền nhỏ. Bà nội đã nói qua với Tây Viễn, hắn trước kia rất thân với Tiểu Thụ, Thu Dương, ba người thường xuyên chơi đùa cùng nhau.
Tây Viễn đoán đó là Tây Viễn trước kia, hắn đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-canh-dong-lua-xanh-xanh/763414/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.