🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Allen cũng không phải một người toàn cơ bắp, thời điểm tìm kiếm thi thể động vật hư thối là đã nhìn thật kỹ con giòi, sau đó chính là quyết đoán quay đầu chạy lấy người, loại kỹ thuật sống này vẫn là Noah đến đây đi, hắn thật tình đỡ không nổi. Hiện tại Nas nguyện ý làm giúp, quả thực vạn phần cảm tạ, lúc này rất trôi chảy nhét vào cái bình nhỏ vào trong tay đại thúc Nas, thân mình vừa chuyển đến bên cạnh Liễu Thư, cẩn thận che chở cô cách bên giường xa một chút, con mắt không cẩn thận nhắm vào là muốn tẩy mắt.
Nas bị nhét một tay: "..." Cậu cũng không biết là ta đang nói lời khách sáo sao.
Mọi người đều theo dõi bình trong tay hắn, Nas cũng hiểu được không thể lại chờ đợi, bằng không nếu thương thế lại xuất hiện cái cái gì ngoài ý muốn, cũng không phải là bọn họ có thể thừa nhận nổi, cũng không do dự nữa tay vặn một cái vặn ra nắp bình.
"Đây rốt cuộc là cái gì hả?" Kathy ngốc hồ hồ sáp tới, nhìn chằm chằm chuyên chú xem, đợi một lát sau rốt cục nhìn ra đến trong bình rốt cuộc là cái thứ thần kỳ gì, thì mặt trắng toát, che miệng xoay người rồi chạy ra khỏi phòng, đồng thời còn có thể rõ ràng nghe được tiếng nôn mửa, có thể thấy được trình độ khó chịu ha.
Ánh mắt mọi người đều dừng lại hình ảnh ở đại thúc trên người Nas, điều này làm cho đại thúc thật là áp lực lớn như núi, nha nha nói: "Đừng nhìn ta, ta, ta cũng vừa mở ra." Được rồi, hắn thừa nhận vừa rồi thời điểm mở ra ánh mắt của hắn đã không quên xem xét trên bình, nhưng ai biết Kathy lại ngốc như vậy đâu.
Nhìn bộ dáng Kathy thì biết phương diện này tuyệt đối không phải thứ tốt, Alice Eva hai mặt liếc mắt nhìn nhau một cái, đều may mắn vừa rồi mình không sáp tới. Không nghe thấy bên ngoài tiếng nôn ói thiếu chút nữa phun ra mật xanh sao, rất đáng thương. Trong lòng thì âm thầm may mắn vì chính mình tránh được một lần mà thở một hơi, rốt cuộc vẫn nghĩ cho bạn tốt, đều bày tỏ đi ra xem, hài. Người trong phòng đi ra một nửa, Liễu Thư dám chứng tỏ, tuyệt đối là bị dọa đi.
Cho dù đều đi rồi, vợ chồng Nas cũng không thể đi, cho dù sắc mặt cũng không tốt, nhưng a ma Sander vẫn là cố nén lại, đi đến bên người đại thúc Nas nói: "Cái này... Cũng sắp dùng đi." Nói xong nhìn về phía Liễu Thư hỏi, nơi này cũng chỉ có cô hiểu công việc.
"Đúng đúng." Sửng sốt một chút, phản ứng lại, Liễu Thư lấy ra chiếc đũa nhỏ gọt kỹ đã sớm chuẩn bị tốt, đưa cho Nas: "Chú Nạs, ngài cứ gắp những con giòi rồi bỏ lên miệng vết thương của Sander, nhìn để cho chúng nó bò ra ngoài..." Chịu đựng buồn nôn Liễu Thư cắn răng nói: "Như vậy chúng nó sẽ tự động ăn luôn thịt thối trên miệng vết thương Sander."
Gật gật đầu, chú Nas tiếp nhận chiếc đũa, lúc này tư thế cũng là chịu đựng không khoẻ từng bước một dựa theo như lời của cô mà làm, dùng chiếc đũa kẹp lấy con giòi trong bình, cẩn thận đặt trên miệng vết thương của Sander, thẳng đến khi Liễu Thư cảm thấy tạm được mới thôi.
"Cứ như vậy?" Nhìn Sander còn trong mê man, Nas không xác định nói.
"Tạm thời cũng cứ như vậy đi, may nhờ Vu y hạ sốt cho Sander, có thể kiên trì nhiều thêm một chút." Chống nạnh nhẹ giọng, trong lòng Liễu Thư thoáng chút thả lỏng: "Sander trở về thì không chưa ăn cơm đi, hiện tại cũng không thích hợp ăn, nên làm chút nước canh gì đó đút cho hắn, uống không được thì đổ, phải bổ sung dinh dưỡng, ừm, chính là thể lực."
"Được, các con cũng trở về đi, đều mệt mỏi một ngày rồi." Nas băn khoăn.
"Vậy được rồi, ta và các con đi cùng nhau, còn phải đi về chuẩn bị thuốc cho Sander nữa." Vu y thấy mọi người đều đi rồi, bà ở lại cũng không tốt, hơn nữa quan trọng hơn là, bà không muốn ở cùng một chỗ với nhiều giòi như vậy.
Vợ chồng Nas đưa bọn họ đi ra ngoài, mới ra tới cửa thì nhìn thấy Noreen ôm một cái giỏ nhỏ đi tới, nhìn sắc mặt mọi người thả lỏng, thì ánh mắt đều trở nên sáng lên vài phần: "Mọi người... Sander thế nào?" Thiên ngôn vạn ngữ chỉ có thể hỏi ra một câu như vậy.
"Hiện tại thì phải xem chính hắn." Liễu Thư cũng không thể cam đoan cái gì: "Cái kia, biện pháp đã dùng tới, thì phải nhìn xem tình huống tiếp theo."
"À." Tuy rằng thất vọng, nhưng ít ra không phải tuyệt vọng, Noreen cảm thấy có hi vọng, chỉ cần điểm ấy là tốt rồi, gật gật đầu nhìn về phía vợ chồng Nas nói: "A bá a sao hai người mệt một ngày, còn chưa có ăn cái gì, con làm cơm, ăn trước một chút đi." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Liễu Thư đột nhiên có chút đáng thương cha mẹ Sander, lặng lẽ nghiêng mắt nhìn lại, chỉ thấy mặt hai người đầu tiên là tái đi, sau đó lại là đỏ lên, tiếp theo thì biến ảo giống như bảng pha màu, cuối cùng vợ chồng hai người xanh mét cùng nhau chạy tới, —— góc tường và tiếng nôn tháo truyền đến.
Thời điểm che miệng đi ngang qua bên cạnh Noreen, có chút đồng tình vỗ vỗ cô: "Cơm trước mang về đi, vợ chồng chú Nas... Hiện tại hẳn là không quá muốn ăn." Tuyệt đối cũng không muốn nhìn đến có được không.
"À, vậy được rồi." Mím miệng, thật ra thì Noreen nhìn thoáng, cũng không thương tâm bao nhiêu, ngược lại nói: "Anh trai vừa mới trở về, tôi không để dành cơm cho hắn, cái này vừa vặn cho hắn ăn."
Liễu Thư đã không biết nên nói cái gì cho phải, thở sâu rồi túm Allen kiên định rời đi, đồng thời trong lòng yên lặng thấp một nén hương cho Noah đáng thương, chúc mừng hắn!
Về nhà cũng không sớm, trải qua một ngày ép buộc như vậy Liễu Thư không quá muốn ăn cái gì, nhưng nhìn nhìn thú nhân, cô vẫn xốc dậy tinh thần nấu cơm, chẳng qua mới động thủ đã bị Allen ngăn cản.
"Anh đi nấu cơm, trong nồi có nước ấm, em đi gột rửa, đi ngủ sớm một chút đi hôm nay mệt muốn chết rồi." Allen thanh âm ấm áp lời nói nhỏ nhẹ, vươn tay sờ sờ đỉnh đầu cô mà thực đau lòng.
Nháy mắt bị cảm động đến mắt nước mắt lưng tròng, giang hai cánh tay hung hăng ôm chặt hắn một cái, quyết đoán tắm rửa đi ngủ, cô thật sự mệt mỏi quá, ai, nhà có một thú như có một bảo bối, quả thực ông lấy cô, luyến tiếc buông tay.
Allen tay chân nhanh nhẹn pha xong nước cho Liễu Thư, đợi khi cô tranh thủ đi lấy quần áo, trước mặt chính là một thùng nước tắm tràn đầy, trong lòng quả thực cũng trở nên ấm áp, lúc này cũng không keo kiệt chút nào mà thưởng cho một cái hôn, sau đó... không có sau đó, cô trực tiếp bị tên nào đó hóa thú tính, ôm lấy ném tới trên giường làm vận động đi.
Tình hình sau đó, Allen thần thanh khí sảng đứng dậy đi đun nước nấu cơm, nước tắm đều lạnh phải chuẩn bị một lần nữa, hơn nữa trải qua một hồi vận động kịch liệt như vậy, Liễu Thư vốn không đói bụng cũng cảm giác trong bụng trống trơn, nhu cầu cấp bách là lấp đầy bụng.
Liễu Thư nằm ở trên giường cắn khăn tay quệt miệng, cảm thấy mình quả thực nhìn lầm người, cứ như vậy bị ăn sạch sẽ, quả thực... rất không khoa học, thú nhân hàm hậu thành thật thế nhưng cũng sẽ đùa giỡn tâm nhãn, cô cảm giác được hình như ác ý đến từ thế giới này, rất hố cha, oa oa.
Đợi ăn xong cơm chiều, tắm rửa sạch sẽ một trận, hai người nằm trên giường, Liễu Thư còn rất oán niệm. Thú nhân biết mình chọc người xù lông cũng hiểu được phục thấp làm thiếp, tận lực thuận mao lông. Thật vất vả trấn an xong, lại tìm chết động thủ động cước. Còn không đợi cô phản kháng đã trực tiếp ngăn chận miệng, nói cái gì cũng nói không nên lời.
Vì thế, lại là một một đêm dài mà kích tình.
Ngày hôm sau Liễu Thư là xoa thắt lưng đứng lên, thiếu chút nữa thì không đứng lên nổi, đồng thời nhớ tới hết thảy tối hôm qua thì cô oán hận nện giường. Hôm qua thú nhân còn kém không lộ bản tính ra đến đây, hóa đen rồi, thiếu chút nữa thì nuốt sống cô.
Nghĩ tới thương thế của Sander, sáng sớm thu thập xong chuyện trong nhà thì cùng Allen đi thăm. Trên đường Allen đầy đủ ân cần cẩn thận chăm sóc cô, đối với cái này Liễu Thư một mực đưa lên một quả khinh bỉ, quả nhiên là mặc kệ hắn, sớm biết có ngày hôm nay thì tối hôm qua làm vậy mà chi, hừ.
Thời điểm đi đến thì một nhà Sander đều ở đó, ngay cả Noah Noreen đều có mặt, nhìn sắc mặt bọn họ tâm Liễu Thư lặng lẽ buông xuống, xem ra tình huống rất tốt. Quả nhiên, vừa thấy bọn họ xuất hiện, Noreen liền đi lên đón đầu tiên, trên mặt không còn là sầu mi khổ kiểm ngày hôm qua, mà là tràn ra một cười nụ tươi.
"Hai người đến đây, mau đến xem xem Sander, thương thế của hắn tốt hơn rất nhiều, sốt cũng giảm đi nhiều, chỉ là còn có chút sốt nhẹ, thật là thật cám ơn các người." Noreen thì miễn bàn có bao nhiêu kích động, kỳ thực trong lòng cô đối với con giòi này cũng không tin tưởng bao nhiêu. Nhưng hôm nay cũng chỉ có thể ngựa chết làm thành ngựa sống, lại không nghĩ rằng trôi qua một đêm, địa phương hư thối huyết nhục mơ hồ trên miệng vết thương của Sander thế nhưng thật sự bị rửa sạch. Vừa thấy được cái tình huống tốt đẹp này, toàn bộ mọi người chấn động tinh thần, hy vọng trong lòng dâng lên lớn hơn nữa.
"Như vậy là tốt rồi, tôi đến chính là nhìn xem thế nào, vội tôi cũng yên tâm." Lặng lẽ lau mồ hôi, đây tuyệt đối là đánh bậy đánh bạ nha.
Một khi thịnh tình đã mời, hai người Liễu Thư thật đúng đã vào nhà nhìn xem Sander. Cái chân bị thương của hắn cái là trọng điểm bảo hộ, phía dưới lót đồ, chân cũng lót, cũng tốt làm cho thương thế khôi phục một ít. Sau khi vào nhà, có vết xe đổ nên Liễu Thư không nhìn lại hướng phần chân của hắn, toàn theo dõi mặt hắn, dù sao cô không muốn phun hết thức ăn buổi sáng ra ngoài.
"Xem mặt sắc xác thực tốt hơn rất nhiều." Trên mặt Sander đã không còn tái nhợt không có huyết sắc giống như ngày hôm qua, bình thường không ít, xem ra là thật sự gắng gượng qua. Diendanlequydon~ChieuNinh
"Ít nhiều nhờ hai người." Chú Nas thở dài một tiếng: "Bằng không... Ai, về sau có chuyện gì, cứ việc tìm ta."
Đây là hứa hẹn báo ân, Liễu Thư cười cười, nếu cô thực sự có chuyện gì thì người bộ lạc làm sao có thể không quan tâm, căn bản không cần mấy cái này: "Chú Nas đều là chúng con nên làm, chúng ta cũng hy vọng Sander nhanh chóng khỏe lên, như vậy là sang năm có thể khế ước cùng Noreen."
Hiện tại Noreen biểu hiện cũng đã đủ làm cho người ta biết cô ấy đã tuyển định Sander, cho nên lúc này Liễu Thư vui đùa không hề áp lực. Còn không phải sao, Noreen nghe xong quả nhiên trên mặt đỏ bừng, nhưng mà làm anh trai bị đoạt em gái, Noah vẫn không dấu vết liếc mắt trừng Liễu Thư một cái, nhưng cho dù lặng lẽ như vậy vẫn bị Allen phát hiện. Vì thế hắn đã bị một nắm đấm thị uy, nhất thời bị đè nén nuốt lời muốn nói vào trong bụng, được rồi, hắn biết rõ đánh nhau gì đó thật đúng không phải là đối thủ của Allen QAQ.
Mấy người đang nói giỡn nơi này, hình như Sander nằm trên giường cũng cảm nhận được, rầm rì một tiếng có dấu hiệu tỉnh lại, mấy người đầu tiên là cả kinh, sau đó lại là vui vẻ, vợ chồng chú Nas và Noreen trước tiên xông lên hỏi han ân cần thân thiết.
Cùng liếc nhìn nhau với Allen, lặng lẽ đi ra ngoài, nơi này đã không cần bọn họ nữa rồi, vẫn là không cần quấy rầy thời khắc ấm áp này của bọn họ có vẻ tốt. Mà Noah thấy mình dù sao chen chúc không hơn cũng yên lặng rút đi, Sander không sao hắn cũng yên tâm tảng đá trong lòng, ai, dù sao cũng là... ặc, đại cữu ca.
Hôm nay Allen không cần ra ngoài săn bắn, Liễu Thư mệt nhọc một đêm toàn thân bủn rủn, cũng lười làm việc. Ccũng bởi vì oán niệm nên hôm nay hết sức ép buộc Allen, nấu cơm rửa chén giặt quần áo toàn bộ để cho hắn làm, mà thú nhân đều là luôn sủng nịnh đối với cô, vui vẻ chịu đựng, làm cho cô có tức cũng không có chỗ phát ra.
Trong lúc rảnh rỗi vừa vặn nghĩ tới vẫn cái bàn chà vẫn nghĩ mà chưa làm ra, nghĩ vậy cô liền cười âm u, món đồ gia bạo sinh ra, nhất định phải làm cho con hàng trong nhà này phải nếm thử nếm thử tư vị quỳ cái bàn chà, bằng không không phải là ủy khuất cái bàn chà vẫn giặt quần áo rồi.
"Đúng, chính là dài như vậy, hiện tại anh hẳn là dùng móng vuốt vạch ra từng cái khe rãnh." Ngồi trên ghế nhìn Allen bận việc, Liễu Thư cái gì cũng đều không hiểu, nên động mồm mép, nhìn hắn thật vất vả ép buộc ra một cái bàn chà xát hình thức bằng gỗ, lần này vừa lòng gật gật đầu.
Trên mặt đất cô vẽ đại khái hình thức cái bàn xát, hiện tại khiến cho Allen chiếu theo làm, thú nhân yên lặng gật đầu, sau bản thân mình nửa thú hóa ra hai cái lợi trảo, thật cẩn thận ôm lấy, tiếp theo... bào tấm ván gỗ...
Liễu Thư co rút khóe miệng, khô cằn nói: "Khí lực không cần dùng lớn như vậy, trước kia thời điểm khắc bát không phải rất tốt sao."
Allen ủy khuất mím môi, tóm lại là có điểm không giống mà, nhưng mà hắn cũng không dám phản bác, ngoan ngoãn thành thành thật thật làm một lần nữa, bộ dáng đó làm cho Liễu Thư thật đúng rất đau lòng, nhưng ngẫm lại hành vi ác liệt của hắn thì quyết định vẫn hong lạnh trước rồi nói sau.
Cuối cùng sau khi làm xong ba tấm ván gỗ, rốt cục thì Allen làm ra được giống khuông giống dạng. Liễu Thư ghét bỏ nhận lấy, ngay tại khi hắn thở dài nhẹ nhõm, chợt nghe thấy cô xa xôi đến một câu: "Cũng không tệ lắm không ngừng cố gắng, em còn nói đưa cho mấy người Eva nữa, vừa vặn anh đều làm đi."
Allen: "..." Hắn quả nhiên là chọc bạn lữ nhà mình xù lông, thuận mao lông cũng không được QAQ.
Hết chương 71_Q2.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.