🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Vừa mới vào cửa vừa vặn nhìn thấy Kathy đang bưng thức ăn lên bàn, Liễu Thư mỉm cười, tới sớm không bằng đến khéo, lập tức đặt sọt sang một bên, rất tự nhiên như ở nhà mà đến trước bàn ngồi xuống cười nói: "Sao tới giờ mới ăn?" Thời gian này cũng đã qua giữa trưa, ăn cơm thì hơi trễ chút.
"Cậu thật đúng một chút cũng không khách khí." Kathy không nói gì nhìn cô, vừa tới an vị, so với cô thì từ trước đến nay còn quen thuộc hơn.
"Mình khách khí thì làm sao." Nghiêng đầu liếc mắt Kathy một cái, Liễu Thư nhíu mày: "Còn không phải mình học theo cậu, chậc chậc cọ cơm đúng là tốt."
Liếc trắng cô một cái, Kathy cũng không để ý cô nói móc, dù sao cũng nghe thật nhiều lần, cô đều miễn dịch có được không. Đương nhiên cũng có chính là chột dạ được không, nấu cơm gì đó quả nhiên thiên phú cũng là rất quan trọng.
Alice bưng một mâm đồ ăn cuối cùng đi tới, gặp Liễu Thư ngồi đó đầu tiên là sửng sốt, sau đó cả cười: "Cậu đến thật đúng lúc." Đều vội vàng giờ cơm.
Liễu Thư cũng không đỏ mặt, đứng lên giúp đỡ Alice dọn xong khay thức ăn, cười khẽ nói: "Cái này không phải là tới sớm không bằng đến khéo đi." Là thời điểm nào rồi, nhìn đầy bàn toàn đồ ăn sắc hương vị, cô âm thầm biết cái gì kêu là trò giỏi hơn thầy là hậu sinh khả uý, tay nghề Alice chính là cô dạy, hiện tại... Quả nhiên cổ nhân thật không lừa người, dạy đồ đệ biết, đói chết sư phụ gì đó thật là tồn tại, còn không phải sao, trước mắt là ví dụ rõ ràng.
Đồ ăn lên bàn xong Alice lại cầm ba bộ bát đũa tới, bày trước mặt mỗi người một bộ bắt đầu dùng cơm. Sờ sờ bụng vừa rồi ở nhà Eva ăn không nhiều lắm còn có thể chút thêm nữa, vì thế Liễu Thư cũng không chút khách khí cầm đũa vội vàng quơ múa. Ở đây đều có bản chất cật hóa, mà trong đó lấy Kathy là đầu tiên, con hàng này không nấu cơm ra làm sao, còn đặc biệt thích ăn, cũng không biết rốt cuộc lớn lên thế nào. Cuối cùng là khó xử chính mình, hay là tai họa người khác thì không rõ ràng lắm. Liễu Thư cũng thích ăn, cho nên hai tên cật hóa cùng một chỗ trừ bỏ tương thân tương ái ra thì chính là —— 'tranh đoạt đồ ăn' ...
Alice tương đối bình tĩnh nhìn hai người bạn tốt đang dùng đôi đũa phi vũ toàn diện giao phong trên dưới trái phải trước mặt mình, hoàn toàn coi như mình không thấy, tư thế bản thân tiêu chuẩn, thái độ nghiêm cẩn —— gắp từng gắp thức ăn qua khe hở hai đôi đũa, ăn no trước rồi nói sau, so với cái gì cũng quan trọng hơn, còn có phải bình tĩnh ~ cmn, hai người các ngươi đủ rồi ~
Cuối cùng vẫn là Liễu Thư ngừng tay trước, cũng không phải thực lực không địch lại, mà là lúc trước cô đã ăn no hơn phân nửa hiện tại hiển nhiên là lòng có dư mà lực không đủ, chỉ có thể nhìn bàn ăn than thở nhìn vẻ mặt Kathy đắc ý dào dạt giơ chiếc đũa không ngừng nhét vào trong miêng, hai cái quai hàm còn phồng lên không thôi, tràng này cảnh... Quả thực làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng, quên đi, vẫn là không cần so đo cùng với con hàng này, như vậy có vẻ mình rất không đầu óc, chỉ số thông minh đều bị kéo thấp.
"Cậu đựng cái gì đấy?" Ăn uống no đủ rồi Alice tay chân lưu loát quản gia vụ đã thu thập xong, lại bưng nước ấm lên cho hai người, Kathy uống một miệng to, thế này mới chú ý ý đồ hôm nay Liễu Thư đến, tự nhiên đưa ánh mắt tới cái sọt cô mang đến.
"Khoai lang mình trồng, mấy ngày hôm trước thì nói các cậu đợi khi có thể đào thì đưa một ít cho các cậu, mình trồng cũng ít chỉ có thể đưa một ít cho hàng xóm chung quanh." Liễu Thư thản nhiên hí mắt nói.
Thân là hàng xóm chung quanh, Alice và Kathy nghe xong đều hiếu kỳ sáp đi lên xem, không phải là chưa thấy qua khoai lang, các cô còn thích ăn nữa kìa. Nhưng thuộc về người một nhà trồng trọt thật đúng là chưa thấy qua, cũng hiếu kỳ đi. Được rồi, tâm tư mỗi người đều giống nhau chính là hình thức, vì thế khi nhìn đến 'khoai lang nhãn hiệu Liễu Thư' càng to lớn hơn nữa càng no đủ, thì đều chấn động tinh thần, sau đó tỏ vẻ mình cũng muốn trồng.
"Khoai lang phần của mình đã sớm ăn xong rồi, lúc ấy mình nên cùng với Tiểu Thư." Kathy thân là thiếu não hẳn là đi theo cùng với Liễu Thư, nhưng mà khi đó rốt cuộc cô không để ý thế nào, cho nên cuối cùng vẫn là bỏ lỡ. Hiện tạo khi nhìn khoai lang thành thục, hối hận cũng không còn kịp rồi, chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo, hiện tại vội vàng trồng thôi.
Alice cũng có ý tưởng này, đối với khoai lang người trong bộ lạc tiếp nhận rất nhanh, cái này so sánh với thức ăn, đối với các thú nhân có thể ăn rau cho tới bây giờ là không chê bỏ. Nhưng mà Liễu Thư lại khoát tay nói: "Cái này trước không vội, khoai lang gần như có thể trồng được bốn mùa, tháng tư một mùa, chúng ta có rất nhiều thời gian. Nhưng mà mình nghĩ là chúng ta trồng ở trong viện nhà mình, trồng đến trồng đi thì chỉ lớn một chút như vậy, cũng không ra bao nhiêu, không bằng tập thể mọi người cùng nhau khai khẩn một mảnh ruộng ở bên ngoài bộ lạc." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Hiển nhiên ý tưởng của Liễu Thư làm cho hai người Alice đều rất giật mình, các cô cũng chưa từng nghĩ tới làm như vậy. Đương nhiên không nghĩ tới là một chuyện, cũng thật bị đề xuất này mà ngẫm lại, hình như thật đúng là biện pháp tốt, nhưng mà điều kiện tiên quyết là khai khẩn ruộng đã vượt qua vòng bảo hộ bộ lạc, cái này hình như không dễ làm lắm đâu.
"Cái này không cần quá lo lắng." Liễu Thư mơ hồ không thèm để ý, nhưng mà thấy hai người khó hiểu, cũng không keo kiệt nước miếng giải thích nói: "Lát nữa mình sẽ lại đưa đi một ít cho Vu y, đến lúc đó nói ý tưởng này với bà, đến lúc đó có được hay không thì xem ý tứ Vu y và tộc trưởng."
Nghe xong giải thích của cô, Alice Kathy vừa nghĩ cũng đúng, cái này vẫn nên để mấy người tộc trưởng đi quan tâm đi. Hiện tại đều biết chỗ tốt của khoai lang, có thể lấp đầy bụng chính là so với trời còn lớn hơn. Nếu thu thập tìm kiếm gian nan ở bên ngoài, mà nhà mình trong bộ lạc đã có người trồng ra, như vậy lựa chọn thế nào đã quá rõ ràng. Còn ruộng nương gì đó thì hao phí tế bào não của tộc trưởng đi, ba người đều không hẹn mà cùng dâng lên cái ý tưởng này. Cũng không biết tộc trưởng anh minh thần võ của các cô sau khi biết các cô cẩn thận suy tư, có thể phun ra một búng máu hay không.
"Đừng quản nhiều như vậy." Mở miệng đánh gãy suy tư xa vời của các cô, Liễu Thư vỗ tay đứng lên: "Mặc kệ như thế nào, mình cảm thấy đầu tiên chúng ta nuôi dưỡng mầm khoai lang đi, khoai lang của mình đào ra cũng còn muốn trồng lại." Dưỡng tốt mầm mới có thể phát triển tốt, kết quả thật to.
Buổi chiều ba người bàn bạc rồi chuẩn bị ươm giống khoai lang, địa điểm tuyển chọn chính là nhà Liễu Thư. Bởi vì lúc trước thời điểm nhà nàng xây xất chính là muốn phải nối liền với sơn động trước kia ở, cho nên hậu viện còn cực lớn, mặt đất ươm giống chiếm diện tích cũng không nhỏ, nhà cô thì vừa vặn. Hơn nữa ở đây không ai biết ươm giống cày cấy gì đó, cô ở trong một đám người như vậy tuyệt đối là cấp chuyên gia.
Đất ươm giống tức là ruộng ươm, ruộng ươm thế nào cũng phải xử lý tỉ mỉ, mặt đất phải tơi, phì nhiêu, không bệnh khuẩn...
"Bệnh khuẩn là cái gì hả?" Kathy dáng vẻ cục cưng tò mò, khóe miệng Liễu Thư hơi hơi co rút, cô chỉ là suy nghĩ trong đầu nhớ kỹ mà thôi, ai quản nó bệnh khuẩn hay không bệnh khuẩn, nhưng mà vẫn kiên nhẫn giải thích: "Uhm, chính là sâu nhỏ, có chúng nó sẽ ăn khoai."
"Nga." Hiểu biết gật gật đầu, lấy một cái xẻng đá tiếp tục đào đất xới đất, việc này thật đúng là mệt nha.
Ruộng ươm tốt nhất là thổ nhưỡng pha cát, cái này kỳ thực cũng không quá yêu cầu mạnh mẽ, mà ở trong mắt Liễu Thư thổ địa nơi này là đất đen, tuyệt đối đất tốt không cần lại pha cát cũng có thể. Vì đề tổng cao chất lượng mầm khoai, Liễu Thư còn tăng thêm định lượng protein cao ở trong ruộng ươm—— phân người!
Xới đất cũng được, đào bỏ sâu cũng tốt, bây giờ còn phải tưới phân người, đừng nói Kathy, cho dù là Alice là người tính tình tốt cũng một trận không nói gì, hai người thiếu chút nữa quăng hết mặc kệ không làm, thật là rất ghê tởm oa oa, phân người, chẳng những có thú vật, còn có, còn có bản thân của các cô có được không ——!
Liễu Thư là một chút cũng không thèm để ý, lấy hai lá cỏ cuộn tròn làm vật nhét vào trong lỗ mũi quả thực một chút áp lực cũng không có, ngược lại còn cười rộ lên: "Ai nha, không cần yếu ớt như vậy chứ, cái gọi là luyến tiếc đứa nhỏ không bắt được sói. Chúng ta làm ra một chút hy sinh là tất yếu, chẳng qua là khó ngửi một chút, nhét vào thì không cò ngửi được." Nói xong còn chỉ chỉ lá cỏ cuộn trong lỗ mũi của mình.
Tức giận liếc mắt nhìn cô một cái, Kathy cho khinh bỉ thật to: "Đừng nói nhẹ nhàng như vậy được không, cái này chẳng những thối, còn bẩn."
Khi phân người vừa xuất hiện thì Alice Kathy lui về sau hơn mười thước, đã như vậy còn hai tay bụm chặt cái mũi nữa, nhìn chằm chằm Liễu Thư gánh hai thùng 'protein cao' nói chuyện vèo vèo, tư thế có đánh chết cũng không tiến lên, còn đứng tại chỗ đàm phán.
"Hắc hắc." Biết mình làm là có chút không đủ tiêu chuẩn, nhưng mà cày cấy mà không có phân bón thì làm sao được. Lúc này cô xốc dậy hoàn toàn tinh thần lá mặt lá trái cùng hai người, toàn bộ tốt xấu mọi thứ điều nói tới. Cuối cùng ~ hai người họ vẫn thỏa hiệp, cho nên nói ghét nhất dẻo miệng gì đó oa oa, khi dễ chúng ta ngôn ngữ thiếu thốn là không có đạo đức nhất.
Đợi tới khi Eva tới đây nhìn thấy chính là cảnh tượng như vậy, trên người ba giống cái võ trang hạng nặng, cầm cái muỗng lớn có tính chất đặc biệt đang vung phân người trên một mảnh đất... 囧! Diendanlequydon~ChieuNinh
Thần thú trên cao, thế giới biến hóa quá nhanh rồi.
Tuy rằng Alice Kathy đồng ý chuyện tưới phân người này, nhưng Liễu Thư cũng xuất ra thành ý, kỳ thực thành ý này đã sớm chuẩn bị tốt, bốn thứ tạp dề bao tay khẩu trang áo bảo hộ không thể thiếu một thứ, bằng không thì bỏ hết mặc kệ. Vì không để nhà mình đến mức đan thương độc mã, cũng có thể nói cô hao hết tâm tư, hai người mặc vào quần áo chuẩn bị mới miễn cưỡng làm việc như thế, nhưng mà vẫn là kéo dài mặt như mặt ngựa.
Eva đã đến làm cho mấy người trước mắt đều là sáng ngời, cái gọi là có phúc cùng hưởng, họa phúc cùng chịu như vậy, thứ tốt chúng ta tuyệt đối không thể độc chiếm. Cái gọi là một người vui không bằng mọi người vui, khi Eva kêu một tiếng kéo tầm mắt mấy người qua thì cô cảm thấy không ổn, nhìn ánh mắt nhóm bạn tốt mị lên nhất thời có loại cảm giác mình bị theo dõi, lông tơ trực tiếp dựng thẳng nổi da gà từng cơn từng cơn.
"Cái kia..." Eva bắt đầu vội vàng xua tay, còn không ngừng lui về phía sau thoáng lúng túng nói: "Mình nhớ ra rồi, Lỗ Cách còn đang ngủ, sắp tỉnh rồi mình phải vội đi xem."
Lừa ai chứ, ai chẳng biết Lỗ Cách bị nhà ngươi đưa đến nhà người khác chơi rồi, ở đây nhóm bạn tốt không hẹn mà cùng trực tiếp khinh bỉ khinh bỉ, sau đó cũng không quan tâm ánh mắt xin tha, cùng nhỏ giọng cầu xin của ai kia. Mạnh mẽ đeo lên bốn món trang bị cho cô ấy, đồng thời còn nhét cái thìa to cho cô, tưới phân, cùng nhau đi!
Ruộng ươm chuẩn bị cho tốt cũng không thể dùng ngay lúc này, còn phải để qua vài ngày, cho nên sau khi cái hoạt động tưới phân này được tuyên bố kết thúc, mấy người đều hung hăng thở ra một hơi, quả thực chính là tại làm bậy. Nhóm tiểu hỏa bầu bạn bị hung hăng nhu ngược một phen một đám mang theo thân hình mệt mỏi đi trở về, mà Liễu Thư thì mang theo mấy củ khoai lang mới đào chuẩn bị đi tìm Vu y.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.