Editor: ChieuNinh
Chú Buck có cảm xúc kích động thế nào thì không cần nhiều lời, những năm gần đây nếu không phải cánh tay của ông thì cuộc sống của ông và Carmen cũng không đến mức gian nan. Mấy năm nay thì khá hơn, Carmen trưởng thành có thể một mình đi săn bắn, cuộc sống của bọn họ cũng dần dần tốt lên. Nhưng mà khi Carmen còn là ấu tể thì ông là một thú nhân có khiếm khuyết còn mang theo một ấu tể, cũng có thể nghĩ. Dù sao cũng là thú nhân mà không phải là giống cái, cho dù trong bộ lạc có người giúp bọn họ, thú nhân thuộc loại kiêu ngạo cũng không cho phép ông đi làm bộ dạng như vậy.
"Con... nói là thật sao?" Hy vọng đến quá nhanh, ngược lại chú Buck lo lắng lên.
Carmen luôn luôn mặt lạnh lúc này khóe miệng kéo nụ cười: "Chân của Abby là thật tốt, lần này để cho Vu y bọn họ tới đây chính là nhìn xem thương thế của người, không biết có thể chữa khỏi hay không." Liễu Thư nói do dự mà không xác định, huống chi chú Buck bị thương thật sự là trì hoãn lâu lắm rồi, đây là tai hoạ ngầm lớn nhất.
"Không có việc gì không có việc gì, cho dù trị không hết cũng không sao, nhiều năm nay a ba đều đối mặt như vậy, đã sớm thành thói quen. Nếu như mấy người Vu y có thể trị được thì không thể tốt hơn." Ngược lại chú Buck lại nhìn thoáng, tuy rằng so với ai khác thì ông đều mong mình có thể tốt lên, nhưng ông cũng biết tình huống, cao hứng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-bo-lac-nguyen-thuy/963932/quyen-1-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.