Abby chính là gãy cái chân, nhưng mà hiện tại tất cả mọi người đều là dáng vẻ hắn bị bệnh nan y có lẽ không còn sống được bao nhiêu ngày lành. Xem ra, ngay cả Kathy luôn luôn không hợp với Abby, gặp mặt nhất định phải đấu đá hai câu cũng yên lặng ngồi xổm ở bên cạnh Abby đang nằm trên đất, cô ấy mím môi, hốc mắt đều đỏ lên, một đôi tay cũng run run muốn chạm vào một chút lại không dám động.
Đối với Liễu Thư nghi vấn mày Allen nhăn lại càng chặt, khẽ thở dài nói: “Bình thường thú nhân cũng không sẽ để cho mình chịu thương tổn quá lớn, cho dù là da thịt bị thương nhiều chút cũng dễ dàng cho năng lực khôi phục của chúng ta, sẽ không có việc gì. Nhưng mà giống như xương cốt bị gãy này lại khiến cho chúng ta không biết làm thế nào, phần lớn gặp phải loại tình huống này đành cam chịu cắn đứt chân bị gãy, tránh cho miệng vết thương chuyển biến xấu. Dù không nỡ cũng phải xử lý tốt miệng vết thương, đợi cho thương tổn lành lại là được, mặc dù chân bị phế đi nhưng ít nhất còn sống, coi như là được an ủi, nhưng mà đã không có thân thể hoàn hảo, vũ lực của thú nhân cũng sẽ suy giảm mạnh.”
Allen nói ra đáp án làm cho Liễu Thư bất ngờ, dù thế nào cô cũng thật sự không ngờ ở đây xử lý chuyện rủi ro xương gãy thì chỉ qua loa như vậy, hoặc là không phải là bọn hắn không coi trọng, mà là căn bản không biết còn có chuyện xương gãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-bo-lac-nguyen-thuy/963924/quyen-1-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.