Sáng hôm sau lúc cậu dậy đã hơn 8 giờ. Hoàng dụi dụi mắt rồi đi về phòng tắm. Dạo này cậu quả thật rất hay buồn ngủ, chỉ cần ngồi dễ chịu một chút cũng có thể ngủ được. 
Cậu đi xuống nhà ăn thấy anh vẫn còn ngồi đợi cậu. 
- Anh chưa đến công ty sao? 
- Đang đợi em, vẫn buồn ngủ sao? 
Hoàng vừa ngáp vừa ngồi xuống bên cạnh anh. Cậu gật gật đầu rồi quay ra ăn sáng. Nhìn bát phở trên bàn trông thật ngon nhưng Hoàng bỗng thấy chẳng còn vị giác gì. 
- Sao vậy? 
- Không sao. 
Hoàng nhấc đũa lên ăn miếng thịt gà được lọc xương sẵn. Mới vừa đưa vào miệng bỗng thấy thật muốn buồn nôn. Cậu nhíu mày bụp miệng. 
- Bảo bối em sao vậy? 
Hùng vội để đũa lại rồi quay sang vuốt lưng cho cậu. Hoàng thuận miệng nuốt miếng gà vào nhưng cơn buồn nôn lại ập lên. Cậu bịp miệng chạy vào nhà về sinh. Hùng sốt sắng chạy vào theo cậu. 
Hoàng vốn chưa ăn gì, giờ lại nôn ra toàn mật xanh mật vàng khiến bụng cậu quặn lên. Hùng nhìn thấy cậu như vậy thì cuống lên. 
- Dì Dung ơi, mau gọi tài xế. 
Dì Dung chạy lại thấy mặt Hoàng tái nhợt liền la lên. 
- Ôi trời ơi, tài xế, ông mau lại đây đi. 
Tài xế là bác Lâm vội chạy vào. Ông định đi đến đỡ hoàng lên nhưng Hùng đã một mạch bế cậu lên đi về phía xe. 
- Đến bệnh viện. 
Hoàng dựa vào lòng Hùng, cậu nhẹ nhàng vuốt ve đôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-ben-anh-de-yeu-anh/2943654/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.