Sau khi chỉ còn lại hai người bọn họ, vẻ mặt của Lục Trạch Thiên trở nên khó coi, anh nói: “Tôi nhớ lần trước tôi đã nói rất rõ ràng rồi mà.”
Vương Tú Tú bị khí thế của anh hù cho nhảy dựng, miệng không ngừng lẩm bẩm, không biết nên mở miệng nói như thế nào.
Lần trước cô ta đến, tuy rằng Lục Trạch Thiên không thích, nhưng cũng không lạnh lùng như vầy, hôm nay lại thành ra thế này? Sao đột nhiên lại trầm mặc xuống? Không cho cô ta một chút mặt mũi nào luôn sao? Vương Tú Tú đứng im bất định…
Cô ta không biết là do lúc trước Lục Trạch Thiên còn chưa thức tỉnh, khi nói chuyện với cô ta mới tương đối uyển chuyển. Nhưng lúc này trong lòng của Lục Trạch Thiên giống như gương sáng, anh đã nhìn thấu được tất cả, đương nhiên là sẽ không kiên nhẫn để đứng đây dây dưa thêm với cô ta rồi.
“Tôi…..” Vương Tú Tú vừa mới chuẩn bị thốt ra lời đầu tiên, lúc này Lục Trạch Thiên đã kịp ngăn lại.
“Sau này chị đừng đến đây nữa, đừng để tôi phải trực tiếp mời bộ đội vào xử lý.” Lục Trạch Thiên nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng.
Trong lòng Vương Tú Tú kêu ‘lộp bộp’ một cái, thấy Lục Trạch Thiên muốn rời đi, cô ta liền nhanh chóng mở miệng, khép nép nói: “Cậu, cậu hãy bàn lại với tôi về chuyện nuôi nấng, về sau tôi sẽ không đến nữa!”
Lục Trạch Thiên bật cười khinh bỉ: “Lúc trước đã nói rất rõ ràng rồi, hai đứa nhỏ không còn quan hệ gì với nhà chị nữa, đừng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-80-lam-me-ke/4570816/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.