Ly Y Khả Sanh vừa phòng thủ vừa vẫy tay cười với đám Vân Hiểu dưới khán đài khiến Vân Hiểu ôm mặt, tiểu thư, đây tuyệt đối không phải là lúc đùa giỡn.
Bích A Dao cùng Vân Tranh bật cười, Lạc Phái đã muốn ngoác miệng, linh hoạt tiểu nha đầu hai mắt sáng lóa chỉ hận không thể phi lên khán đài giương kiếm cổ vũ Ly Y Khả Sanh. Nhìn động tác như đang chơi đùa của nàng,người xem không khỏi buồn cười, Giới Phái mặt mũi tối sầm, lão già râu trắng khuôn mặt âm hiểm,đứng đầu Giơi Ly vốn muốn ra tay liền bị một trận sát khí chế trụ, lão than thầm, đưa mắt dò tìm trên khán đài nơi hoàng tộc ngồi, kẻ có thể tay không dùng một ánh mắt làm sát chiêu, trong Tam Lục Địa,trừ người kia...thật xem không có người thứ hai, thu lại ý nghĩ muốn dùng ám chiêu, lão nhìn kỹ thân ảnh nữ tử che mặt kia, rất lâu sau mới cảm thấy một trận quen thuộc liền xem xét Nghiên Dư hoàn toàn hồn phách dõi theo trận thi đấu.
Ly Y Khả Sanh thấy giỡn đủ, rốt cuộc động thủ rút tiểu đao của Vân Tranh ném lên trời, tay tụ hội nội lực khí khiến tiểu đao rung rung quay một vòng đấu với kiếm trên tay Uy Linh.
Nàng ta cư nhiên tay không điều khiển binh khí!!!
Uy Linh tay vung kiếm, xoay vòng vài lần, y phục trên người bị tiểu đao cứa rách muốn rớt xuống
" Hừ.. " Uy Linh căm hận, thân thể chỗ nhuốm máu lấm thấm vài nơi, nhìn tổng thể màu tím che đi huyết sắc đang lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-co-tinh-huong/2361559/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.