🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hạ Vy vừa cất lời thì những tiếng xì xào to nhỏ cũng vang lên, nhưng sau cùng cũng bị đè nén lại.

"Việc Mộc Hạ không phải là sinh viên thực tập đó bọn ta đã biết từ lâu rồi...

Chu Bác Khoan đang nói thì bị Lê Triệt chen giọng vào, Dương Hồng nghe tin dữ cũng đơ người tại chỗ. Anh vẫn chưa tiếp nhận hết được đống thông tin mình vừa nhận được.

"Vậy các ngài thừa nhận đã làm sai luật, vậy các ngài nên đưa ra hình phạt dành cho cậu ta đi chứ. Tôi nói rồi cậu ta còn giả mạo làm học trò của sư phụ tôi nữa đấy"

"Lê Triệt này, bọn ta chưa nói hết"- Phương Tử Hoa

"Với lại cậu không muốn gặp mặt sư phụ mình hay sao"- Trương Ninh Hoa

"Các ngài nói dối, sư phụ của tôi đã xuất ngoại lại còn cắt đứt với đất nương không chú trọng người tài này. Làm sao ngài ấy có thể ra mặt được chứ"

"Đúng là nói dối không biết ngượng mồm"- Bạch Dân Minh

"Để mọi người không chờ lâu thêm nữa, ta xin giới thiệu với mọi người. Học trò cưng của ta, HAJ"- Hạ Vy

Mộc Hạ đứng sau cánh gà hóng kịp đột ngột bị gọi tên cũng nhanh chóng chỉnh trang lại trang phục mà bước ra. Ánh đèn sân khấu chiếu về hướng cậu, khi nhan sắc của HAJ lộ diện liền khiến tất cả mọi người chết sững.

"Chuyện Mộc Hạ không phải là thực tập sinh, bởi lẽ đó là học trò của bọn ta. Cùng với đó HAJ so với mọi người trong Viện Quốc Gia có quyền hạn tương đương đại lão và chỉ đừng sau bọn ta mà thôi"

Sự thật phơi bày, mọi người không biết tiếp nhận đống thông tin khủng

này như thế nào. Để xác minh về thân phận của HAJ, các đại lão đã tốn công công chiếu các bằng chứng và ảnh chụp chứng minh cho thân phận của cậu.

Mộc Hạ không nói gì chỉ đứng đó góp vui, nhưng sự im lặng của cậu không được chấp thuận. Lê Triệt suy sụp cứ lẩm bẩm mãi còn chỉ thẳng tay vào mặt cậu.



"Không đúng.... Không thể nào....Nói dối...Tên dị biệt đó không phải"

"Cậu có bất mãn gì về tôi à, còn về vụ người nhà cậu ấy. Là do bọn họ tay chân không sạch sẽ mà trộm đồ của nhà tôi nên chúng tôi nào để yên được. Với lại tôi còn trẻ chưa muốn nhận đồ đệ, nhất là người có bản tính nham hiểm như cậu. Tôi không chấp nhận những tin đồn cậu tự mình đăng bằng acclone, nhưng cậu đã xâm phạm đến quyền lợi của những người khác nên tôi không thể để yên được. Đừng trách ai cả, cậu nên trách cậu vì đã quá độc ác"

Mộc Hạ giáo huấn Lê Triệt xong thì bảo vệ cũng đi tới lôi hắn đi, còn những người liên quan đến vụ mắng chửi Mộc Hạ trên mạng xã hội sẽ bị xem xét và xử phạt theo luật của Viện Quốc Gia.

Cứ thế buổi họp kết thúc trong yên bình, chỉ có Dương Hồng cứ đờ đẫn mãi.

"Anh Dương...anh sao vậy?"

"Em...à không, đại lão"

"Cứ xưng hô bình thường đi ạ"

"Sao mà được chứ, ây da.... Không biết nên nói gì luôn, ai mà ngờ người mình ngưỡng mộ xuất ngày bô bô về sự tuyệt vời của người đó bây giờ lại đang đứng trước mặt. Anh cứ luyên thuyên về HAJ với em, ai ngờ đó lại là em. Giờ xem ra mặt mũi của anh mất hết rồi"

"Có sao đâu ạ, em rất vui vì có một người tài giỏi như anh thần tượng đấy"

"Em cứ trêu anh"

"Hi"

Dương Hồng cố gắng thích ứng, nhưng chung quy anh vẫn không quen nổi khi được các đại lão đột nhiên hỏi thăm. Và các ngài cũng đã khen ngợi bài nghiên cứu của anh rất nhiều. Cứ như thế Dương Hồng được phê duyệt lên hai lớp thực tập.

Mà công lao này không liên quan gì tới Mộc Hạ cả vì cậu đâu có làm gì đâu, là do Dương Hồng chăm chỉ và nỗ lực nên mọi công sức của anh đã được đền đáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.