Các tiết mục lần lượt được các thí sinh thể hiện vô cùng xuất sắc, Hoàng Nhạc và Mộc Hạ cũng không xa vào việc nói chuyện phiếm lâu. Chỉ là bàn luận một chút rồi chú tâm vào các màn trình diễn.
Cả hai lắng đọng, quan sát, học hỏi...đánh giá sơ bộ về ngữ âm, nốt và lời của các thí sinh khác. Rất ấn tượng, nhất là tiết mục lộn nhào trên không với độ khó cao. Tuy ở phút cuối bạn diễn đỡ lệch nhưng may ra không ai bị thương, khán giả bên dưới chuyển từ hoảng hốt sang hò reo.
"Thế hệ I giỏi quá"
"Màn trình diễn tuyệt quá"
"Phấn khích, phấn khích"
Trình diễn xong cả nhóm đứng tụm lại cúi đầu chào khán giả, mồ hôi rơi trên trán dưới ánh đèn sân khấu mới rực rỡ làm sao. Ai mà tin được bọn họ chỉ mới là những thiếu niên 17-18 tuổi cơ chứ.
"Màn trình diễn của nhóm này thật tuyệt"
"Anh cũng thấy vậy, nhìn các em ấy trên sân khấu khiến anh sôi sục quá"
"Vậy chúng ta cũng phải cố gắng hết sức rồi, các em ấy giỏi như vậy thì chúng ta không thể thua được nhỉ?"
"Ùm"
Hoàng Nhạc và Mộc Hạ ánh mắt sáng vẫn hướng về các thiếu niên trên sân khấu kia, ý chí muốn thắng cứ sôi sục mãi. Chờ đợi thêm hai màn trình diễn nữa cuối cùng cũng đến lúc hai người họ bước lên sân khấu.
Mộc Hạ đứng sau cánh gà chờ MC đọc xong phần giới thiệu, tay cậu khẽ vuốt ngực mình mà trấn an. Hoàng Nhạc chỉ cười, đến lúc toả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3715079/chuong-339.html