Xe bus đã tới, cả hai cùng nhau lên xe. Cùng nhau ngắm phố xá, cùng nhau về nhà. Tạm biệt nhau, Mộc Hạ còn chủ động hôn nhẹ lên môi hắn. Hàn Phong bất động, sau cùng thì mỉm cười thật ngọt.
Thấy Mộc Hạ đã vào nhà, Hàn Phong luyến tiếc nhìn theo bóng
lưng cậu. Hắn vẫn vậy, vẫn như xưa. Mọi thói quen từ lúc quen Mộc Hạ tới giờ vẫn chưa bao giờ thay đổi, hay nói đúng hơn là hắn đã khắc cốt ghi tâm đến
mức không thể nào quên được dù một chi tiết nhỏ.
"Thật xinh đẹp"
Hắn khẽ thì thầm rồi quay người rời khỏi, ở đầu đường có một chiếc
xe đã đậu sẵn ở đó. Người trên chiếc xe như đang đứng chờ ai đó, đến khi thấy bóng dáng của chủ nhân nhà mình thì nhanh chóng bước xuống mà cung kính mở cửa xe.
Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh rời khỏi, Hàn Phong trở về dáng vẻ lạnh lùng vốn có. Dáng vẻ này quả là không phù hợp với độ tuổi đôi mươi của hắn chút nào. Đứa trẻ hời hợt, thích bông đùa lại kiêm lời năm đó nay đã không còn nét đẹp non nớt nữa rồi.
* Sếp hôm nay sao vậy trời, cứ cười cười như thằng dở hơi ấy. Lạnh gáy thiệt cho*
Thư ký Hàm vừa nhìn phía trước để quan sát đường xá và xe cộ, vừa phải dè chừng nét mặt của ông chủ nhà mình qua chiếc kính chiếu hậu nhỏ. Quả là khổ tâm mà.
Mộc Hạ vừa tắm xong tóc còn đang ướt, cậu loay hoay lau tóc. Lúc này trong nhóm chat
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3680085/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.