Thời gian thấm thoát trôi, chân của Mộc Hạ cuối cùng cũng lành hẳn. Sau những ngày được chăm sóc chu đáo thì cậu đã tròn lên thêm một vòng, nhờ đó mà mọi người đều rất hài lòng. Vì ở nhà ít khi ra nắng mà da cậu cũng ngày càng trắng hơn.
Nghỉ ngơi cũng đủ, Mộc Hạ quay lại trường học và tiếp tục tham gia chương trình. Mộc Hạ bắt xe bus tới trường quay từ sớm, lâu ngày không vận động cơ thể rồi nên cậu tranh thủ thay đồ tập mà tập luyện lại một chút.
Nếu đã bước trên con đường trả nghiệp này thì cậu không cho phép bản thân mình lười biếng được. Mộc Hạ tập uốn dẻo cơ thể và tập qua vài động tác của màn trình diễn sắp tới. Phải nói vòng kế tiếp là đấu đơn, lên các vòng sau sẽ hợp tác đấu đội. Nhưng debut thì không hoạt động nhóm mà sẽ chọn hoạt động riêng lẻ.
Mộc Hạ không chắc chắn về lịch trình bận rộn của mình nên mới chọn đi solo vì cậu không muốn làm vướng chân hay ảnh hưởng đến sự nghiệp của các bạn khác.
*Có người, ai lại đến sớm vậy?*
Phía bên ngoài cửa, thân ảnh của một nam nhân phải nói là đỉnh cao đang nhìn vào bên trong phòng tập. Người này không ai khác chính là tiền bối cùng phòng với Mộc Hạ, sau khi ngắm nhìn một loạt động tác uyển chuyển như thiên nga kia người nọ không ngừng cảm thán mà dành cho cậu một lời khen
*Đẹp thật, trước giờ mình chưa từng nhìn thấy một ngôi sao nào lại toả sáng như này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3629314/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.