Mộc Hạ lắc lắc đầu lấy lại được sự tỉnh táo, sau đó cậu đi tới đỡ cái người đã ngả chổng ngược mông lên trời kia đứng dậy.
“Xin lỗi, chị có làm sao không ạ?”
“Ây da” Cô gái kia suýt xoa, theo thói quen mà đón nhận sự trợ giúp của người đứng đối diện mình mà đứng dậy. Nhưng khi tỉnh táo lại đầu óc thì thái độ của cô ta dành cho cậu cũng khác hẳn. “Cảm ơn cậu…Ơ, Bé Đường”
“??..Tôi” Mộc Hạ ngơ ngác, ngón tay không tự chủ được chỉ về phía bản thân. Sau khi nhận được cái gật đầu thì cậu liền rất ba chấm, cô trợ lý kia cũng không muốn mất thời gian nhiều với cậu liền nhanh chóng đi vào trong. Nhưng cuộc đời đâu cho ai bình yên bao giờ, chợt sóng to gió lớn ồ ạt kéo đến. Một người phụ nữ từ trong phòng nhanh chóng bước ra, thân hình cô ta ba vòng đẹp không cần chỉnh. Khuôn mặt xinh đẹp, khí chất cao quý, kiêu sa như một đoá hồng. “Ồ, tưởng ai. Hoá ra là cái tên ba Không tring giới đấy à”
“Tôi quen biết chị à?”
“Không những quen, mà cậu còn quyến rũ cả vị hôn phu của tôi cơ mà”
“…???” Mộc Hạ lúc này đã rất bấn loạn rồi, cậu muốn chửi thề với cái tên đã cướp mất xác của cậu gần ba năm qua quá. Biết vậy nên cho tên đó chịu khổ trước cho biết mùi đời rồi mới xem xét thả đi. Giờ nghĩ lại cậu cảm thấy vừa cay, vừa ngu ngốc mà. “Quả thật, em không quen biết chị”
“Ồ vậy sao, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3416375/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.