Khi Mộc Hạ hát hết cả bài, tiếp lại lời lần hai thì lúc này cả lớp đều hoà ca mà hát cùng nhau. Trên nét mặt của mọi người vẫn luôn ở nụ cười. Ánh đèn nhanh chóng di chuyển xuống dưới sân khấu, lúc này người cha đáng kính của bọn họ tiếp lời. :" Và mai sau, khi các con lớn khôn rồi,…
^^^Ai cũng có những chặng đường phải đi qua.^^^
…Và ta cũng dần già đi,…
…Nhưng trong ký ức ngày hôm nay…
…Cuộc đời ta sẽ mãi không quên,…
…Đã có những đứa con tuyệt vời nhất trên đời…
…Và khi, ta có theo chân, những đứa con mới của mình,…
…Thì ta sẽ luôn yêu thương chúng…
…Như cách ta vẫn luôn yêu các con,…
…Và cảm ơn các con, đã đến bên đời ta…
…Ta rất hạnh phúc và tự hào về các con,…
…Dù mai sau các con có là ai…
…Chỉ cần mãi luôn là các con thôi,…
…Thì dù cho có khó khăn ra sao, ta tin rằng:…
…Các con sẽ luôn vượt qua…
…Và ta ở nơi đây, luôn chúc cho các con mãi an nhiên,…
…Ta yêu các con, những đứa trẻ 12F của ta."… Màn trình diễn của cả lớp F đã kết thúc, tiếng nhạc vẫn còn văn vẳn đâu đó ở xung quanh. Thầy Trương không kìm được nước mắt mà khoé mắt đã cay xè. Ở những lời hát cuối thầy đã lặng lẽ rơi những giọt nước mắt chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến dành cho các đứa con của mình. “Khăn đây ạ”-Danh Quỳnh mỉm cười đưa khăn cho thầy Trương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3359917/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.