Thảo Anh nhanh chóng trấn tĩnh lại bản thân, cô nhìn em trai nhỏ mềm mềm đáng yêu của mình mà khẽ xoa nắn đôi má bánh bao.
“Cảm ơn em, chị cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi. Vậy nên giờ ta ăn cơm nhé”
“Vâng”
Trong bữa cơm hai chị em đều thả lỏng lòng mình ra mà tâm sự qua lại về mọi chuyện thường ngày, và chính vì lẽ đó nên Thảo Anh đã nắm bắt được rất nhiều tin tức về sở thích của Mộc Hạ. Và tất nhiên từ đầu cuộc trò chuyện tới giờ không chỉ có Mộc Hạ và Thảo Anh biết. Mà cả gia đình đều biết luôn.
Ngay cả phần trò chuyện qua lại về sở thích và nhiều thứ lặt vặt khác nữa. Ắt hẳn sẽ có nhiều người thắc mắc và quở trách vì sao cả nhà Mộc Hạ ngay cả sở thích của cậu cũng không biết. Không phải bênh vực hay tẩy trắng gì nhưng nhiều khi có một số trường hợp trong bản thân ta cũng chẳng biết rõ ta thật sự thích gì nữa là. Với lại đứng trước viễn cảnh Mộc Hạ cố gắng lấy được hợp đồng mua bán đất và sở hữu công ty về cho cả nhà, nếu cứ nhàn nhã như trước thì không sớm hay muộn công ty đó cũng lụi tàn vì không đủ khả năng cạnh tranh để vươn lên. Do đó mà mỗi thành viên trong nhà đều từng ngày cố gắng hết sức bảo vệ công ty này, cũng như muốn bảo vệ gia đình mình thì phải có tiền và chỗ đứng. Nhìn vào thực tế xã hội đi không có tiền thật sự rất vất vả, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3358870/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.