Không khí bên này đang hài hoà rồi thì ta quay sang tìm kiếm cặp đôi gà bông đang đi mua nước nãy giờ chưa xong kia, thú thật thì hai người khá là vân vân xem có nên mua thêm đống đồ ăn vặt gì đó các kiểu con đà điểu không.
Mộc Hạ và Hàn Phong đã đứng rất lâu tại quầy đồ ăn vặt, hai người nhìn đống đồ ăn này mà thầm cảm thán.
“Nhiều thật, đứng nãy giờ mà chưa chọn được loại nào. Cậu có ý kiến gì không?”-Mộc Hạ
“em cứ để tôi lo”-Hàn Phong Nếu đã là câu nói thốt ra từ miệng Triệu thiếu gia, một trong những gia tộc nắm giữ mạch kinh tế lâu đời của quốc gia thì không có gì phải nghi ngờ nữa cả. Đúng như dự liệu Hàn Phong mua hết toàn bộ đống đồ ăn vặt đó luôn. Thanh toán xong xuôi thì hai người xách theo bịch lớn bịch nhỏ về lại lều. “Hay là để tôi xâch phụ cho, một mình cậu ôm hết không xuể đâu”
“Em cứ xách theo bịch nhỏ đó đi, còn mấy bịch nặng này cứ để tôi. Tôi xót lắm nếu nhìn thấy cảnh em xách đống đồ nặng này”
“Tôi cũng đâu yếu đuối tới vậy đâu chứ”
“Tôi biết chứ, nhưng mà tôi đây là muốn em yếu đuối với tôi. Em càng dựa vào tôi, tôi lại càng vui. Tôi yêu em rất nhiều nên tôi mong rằng nếu có thể tôi sẽ làm tất cả mọi thứ vì em, miễn sao em hạnh phúc là được.” Mộc Hạ im lặng không nói gì, nhưng hai vành tai đang đỏ lừ từ từ kia đã phản bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3352823/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.