Sau khi nhận được quần áo của mình cả đám nhờ thầy Trương canh lều một chút để đi thay đồ, dù gì bây giờ giáo viên cũng chưa đến lúc phải mặc đồ của lớp với mấy em học sinh. Đúng như dự kiến, trong phòng thay đồ nam. Hàn Phong nhìn dáng vẻ của Mộc Hạ mà đờ người, hắn ép cậu vào tường để che chắn. “Chết tiệt! Con nhỏ Nguyệt đó”
“Sao vậy? Tôi mặc không đẹp sao” Mộc Hạ nét mặt chợt chùn xuống một nhịp, Hàn Phong thấy vậy liền bối rối không thôi. Hắn bây giờ trông vô cùng căn thẳng, sau một hồi đấu tranh tư tưởng hắn gục nhẹ đầu xuống vai nhỏ gầy xinh xinh của người thương mà thì thào. “Không phải là không đẹp, mà là em quá đẹp. Tôi không muốn bất kỳ ai nhìn thấy em trong bộ đồ này ngoài tôi ra cả. Tính chiếm hữu của tôi rất cao đấy em có biết không?”
“A…Tôi…tôi” Mộc Hạ lúng túng không biết nên nói gì, hai gò má cậu đã bắt đầu ửng hồng. Thấy được vẻ lúng túng của cậu càng khiến hắn như mất kiểm soát, đôi bàn tay hư hỏng cứ vậy mà đặt thẳng lên đùi cậu. Nói qua về trang phục thể thao được thiết kế riêng của lớp lần này lấy màu chủ đạo là màu đen viền đỏ và xanh lá. Một phần là cho đỡ dơ trong quá trình lăn lộn hay vận động, một phần là do màu này hợp với hầu hết mọi tông da. Trước ngực trái thêu một logo riêng do Mộc Hạ thiết kế cho lớp, phần quần của đám con trai thường sẽ dài ngang đầu gối. Và quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3331241/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.