"Không cần như vậy đâu, dù gì chúng ta mới trong giai đoạn tìm hiểu nhau. Chơ tôi với cậu chưa chính thức trở thành người yêu. Với lại lần sau đừng lui tới mấy chỗ đó nữa, cậu chưa đủ tuổi đâu. Lỡ có chuyện gì thì lại mệt ra đó."
"Giờ cho dù chúng ta không phải Người yêu của nhau, nhưng nếu em cho tôi cơ hội thì tôi sẽ không làm em thất vọng. Tôi dù có được em hay không thì tôi sẽ vẫn luôn như vậy.
Tôi muốn em tin tưởng tôi, tôi muốn trong mắt em tôi là người tốt nhất. Tôi không muốn đối xử tệ với em, dù cho có trên phương diện nào đi chăng nữa tâm tôi duyệt em thì mãi mãi em chính là bạch nguyệt quang của tôi. Nếu không là em thì chẳng là ai khác, tôi không muốn day dưa hay tìm bất kỳ ai cả."
"Thịt chín rồi ăn đi"
Nghe những lời mật ngọt này ai mà chẳng rung động cơ chứ, vì cảm thấy trái tim mình sắp bị cướp mất rồi nên Mộc Hạ mới đánh trống lảng sang chuyện khác. Bây giờ không phải lúc thích hợp để cậu đáp lại tình cảm của Hàn Phong, nhưng chỉ cần hắn cứ như bây giờ luôn bảo vệ cậu, không phụ lại sự tin tưởng của cậu thì ắt hẳn sau này chồi non sẽ nở hoa và kết thành trái ngọt.
"Em để tôi, coi chừng bỏng bây giờ"
Thấy khuôn mặt đang phiếm hồng lên của cậu làm hắn rất vui, nhìn sắc mặt cậu ban nãy dường như hắn cũng đã đoán ra được rồi. Lý do mà Mộc Hạ dỗi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3323185/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.