Đã nói ở chương trước, Hàn Phong chính thức bị Mộc Hạ dỗi vì vụ đi bar khi chưa đủ tuổi. Với thêm cái dáng vẻ cợt nhã và đào hoa của hắn lại càng khiến cậu không thể chấp nhận được. Cái này nhìn chung thì người ta gọi đó là ghen đấy.
Nhưng hắn ngây ngốc làm sao mà biết được, vì thế nên Hàn Phong rất xứng đáng bị Mộc Hạ bơ. Cậu chẳng thèm nói chuyện với hắn hơn một tuần liền, gặp kỳ thi cuối kỳ II hiệu trưởng cho học sinh toàn khối 12 nghỉ một tuần để ôn tập nữa. Nên hắn bất lực không thể gặp được Mộc Hạ.
Vì hầu như thời gian rảnh cậu đều mất đâu không thấy tắm hơi, dù cho Hàn Phong có tới Viện Bảo Tàng Quốc Gia để tìm nhưng đều không gặp cậu ở đó. Thật chất thì cậu nhốt mình luôn ở Viện Quốc Gia để nghiên cứu, từ sau vụ được nhận làm đồ đệ hên Y Quán Quốc Gia thì Mộc Hạ lại càng bận hơn nữa.
Cho đến lúc hết thời hạn ôn tập và đến ngày thi thì Hàn Phong cũng không thấy cậu đâu, điều này làm hắn mất ăn mất ngủ. Cảm giác như mất đi người thương khiến hắn càng thu mình mà suy nghĩ không đâu, nhưng vì không muốn cậu thất vọng về điểm thi của hắn nên Hàn Phong phải ép bản thân ôn tập thật tốt.
"Ê bây, dạo giờ tao không thấy hai mẻ đó đi với nhau luôn ấy"-Hàn Vũ
"Tao cũng không thấy, thường thì thằng Phong bám Hạ Hạ như sam ấy. Giờ lại không thấy hai người đi chung nữa."-Trương Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3313084/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.