Hàn Phong nhìn người thương ngủ trong lòng liền nở một nụ cười ôn nhu đẹp đến động lòng người, tên kia thấy vậy cũng trầm luân trong đó. Nhưng sau khi tên đó suy nghĩ lại nụ cười kia không dành cho mình bèn căm hận cậu hơn một bật.
Lúc này Hàn Phong nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía đám người, độ lật mặt của hắn vô cùng nhanh. Đôi mắt sắc lạnh và đầy rẫy tơ máu tức giận đó khiến những người đứng trong phòng này khiếp sợ. Nhưng hắn không muốn lôi theo những người không liên quan vào nên đuổi hết đám đó ra ngoài.
Giờ trong phòng chỉ còn lại vệ sĩ riêng của hắn, ông chủ lớn kia và tên đó. Hàn Phong đảo mắt, trong đầu hắn đang toan tính điều gì đó.
*Xử lý ai trước nhỉ? Có nên tra tấn chúng từ từ cho đến chết không? Ắt hẳn tên kia là người thay đồ cho báu vật của mình rồi nhỉ, vì vậy nên nó xứng đáng phải chết. Còn tên kia thì đem về làm đồ chơi cho đám thuộc hạ cũng được*
Nói là làm, Hàn Phong chỉ việc phất tay đám đàn em liền hiểu ý của ông chủ mà cứ thế làm việc. Mặc cho hắn ta và tên kia la hét, van nài xin tha mạng. Nhưng hắn chẳng thèm ngó ngàng tới còn tàn nhẫn đá hai kẻ đang túm lấy chân mình cầu xin như một con chó, hắn mất kiên nhẫn đạp chúng ra.
"Xử lý đi"
Hàn Phong lạnh nhạt mà nói, lúc này hắn bế thẳng Mộc Hạ nhẹ nhàng rời đi. Chỗ này hắn cũng không để lại làm gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3311069/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.