Thời gian trôi nhanh thật đấy, ấy vậy mà cũng đã gần đến lễ giáng sinh rồi, nhìn bông tuyết nhỏ đã ngừng ngơi chỉ còn lại cơn gió lạnh. Mộc Hạ chợt rùng mình đóng cửa sổ lại, vì là lễ Giáng sinh nên học sinh được nghỉ 2 ngày. 
Mộc Hạ đi xuống phụ mẹ làm bữa tối. 
"Hạ Hạ đấy à" 
"Vâng" 
"Con muốn phụ mẹ làm bữa tối sao" 
"Vâng" 
Hải Đường cười rất tươi hầu như từ lúc đón đứa nhỏ này về dù ba người Bắc Hải, Thảo Anh và Trí Khanh luôn bận rộn nhưng bà vẫn không cảm thấy mình cô đơn. Không như lúc trước, nghĩ đến thôi cũng thật buồn. 
Mộc Hạ đang giúp mẹ Đường bỏ gà vào lò nướng, xong lại lôi dụng cụ làm bánh bữa trước Ba Hải tặng cậu ra để làm một chiếc bánh. Trước khi xuống vào buổi sáng cậu đã gửi lời chúc tới các vị sư phụ của mình và hai cậu bạn thân. 
Mộc Hạ còn chu đáo gửi quà Giáng sinh cho mọi người, Mộc Hạ đã cất công vẽ tặng Diệt Hưu một bức tranh. Món quà này làm ông vui vẻ không thôi, còn đăng khoe trên vòng bạn bè. Bức tranh này rất được yêu thích, nhiều người ra giá mua rất cao nhưng ông chẳng thèm để vào mắt. 
Các vị sư phụ bên Viện Quốc gia đang ghen tỵ đến đỏ mắt, đột nhiên cũng nhận được quà. Tặng kèm thêm đó là các bài nghiên cứu được viết chỉnh chu từng qua trình của các môn họ. Bọn họ được đà cùng khoe trên vòng bạn bè nhưng là ở chế độ công khai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853752/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.