Khi kiểm định xong, mọi người như ong vỡ tổ nhanh chóng tranh chấp nhau để mua đồ quý trước mắt. 
"Tôi muốn mua Chiếc bình kia" 
"Tôi muốn lấy tủ" 
"Tôi muốn lấy quyển sách" 
    Bọn họ tranh dành rất quyết liệt mà quên mất rằng quan trọng chủ nhân của nó có muốn bán hay không. Ba Hải vẫn còn đang trấn động đứng đơ tại chỗ. Một lúc sau, Bắc Hải quận mới trấn tĩnh tinh thần để nói chuyện với Mộc Hạ. 
"Hạ Hạ sao con biết đống đồ đó có giá trị cao như vậy?" 
"Con nhắm đại thôi ạ" 
"Vậy à, con nhắm đại gì mà siêu thế không biết. Mà giờ con tính sao với đống đồ cổ này, dù gì cũng là đồ do con chọn nên con cứ tự quyết định đi." 
"Con không bán, để lại trong nhà chưng cho đẹp ạ, với lại con còn đem tặng cho các vị sư phụ của mình nữa" 
"Được rồi nghe con" 
     Thấy vậy ai nấy cũng tiếc hùi hụi nhưng chẳng làm được gì, kiểm định đã xong. Tổng hết đống này là hơn 700 triệu USD. Đây là một số tiền trị giá quá lớn không phải người giàu nào cũng sở hữu hết được. 
     Sau khi làm kiểm định loạt trang sức còn lại xong xuôi, hai người chở đồ về nhà. Hiện tại pà buổi tối, cả nhà đã có mặt đông đủ. 
"Đây là tủ để cầu lông à" 
     Trí Khanh vươn tay sờ qua nó một chút, ba Hải hớt hải mà nói ầm lên. 
"Thằng ranh con bỏ tay ra ngay, đừng làm xướt nó. Trời ơi một vết xước có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853725/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.