Sau khi ăn vặt xong Mộc Hạ và Hàn Phong đã no căng cả bụng, bây giờ đồng hồ cũng đã hơn chín rưỡi. Hàn Phong nhìn đồng hồ trên tay một lúc sau đó lại cẩn thận cất vào trong quần. 
"Chúng ta đi dạo chút rồi về nhé" 
"Ừm, dù gì tôi cũng xin phép ba mẹ sẽ về trễ rồi." 
"Đi thôi" 
Mộc Hạ nhìn qua cũng biết chiếc đồng hồ vừa được Hàn Phong lôi ra coi giờ chính là món quà mà cậu đã tặng, ai ngờ Hàn Phong lúc nào cũng đem theo chiếc đồng hồ đó bên mình như vậy đâu chứ. 
Hàn Phong chạy đi lấy xe moto, chiếc xe tội nghiệp ngay từ đầu đã bị chủ nhân bỏ quên ở xó nào đó mà chẳng hay. Sau khi tìm được xe thì hai người đi lạng quanh thành phố vài vòng. 
"Cậu ôm chặt vào không ngã đấy" 
"Ừm" 
Mộc Hạ nghe lời mà vòng tay ôm lấy eo của Hàn Phong, không khí bây giờ vô cùng ngượng ngùng. Hàn Phong vui vẻ mà phóng xe như bay trên khắp nẻo đường, khi đi được một vòng quanh thành phố thì liền chở Mộc Hạ về. 
Hắn đợi cậu bước vào nhà sau đó mới lái xe đi về, Mộc Hạ về nhà rất trễ nên mẹ Đường và cả nhà có chút lo nên vẫn ngồi đợi. Đến khi thấy cậu về nhà an toàn thì các dây thần kinh mới được thả lỏng. 
"Con về rồi đây, mọi người chưa ngủ sao ạ. Con xin lỗi đã về trễ ạ" 
"Không sao"-Mẹ Đường 
"Đã ăn gì chưa?"-Bắc Hải 
"Nếu em chưa ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853374/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.