Tuy chọn đồ lâu lắc là vậy, nhưng Hàn Phong vẫn đến đúng giờ. Hắn đứng trước xóm đợi Mộc Hạ bước ra, cậu đã sửa soạn xong nên cũng đi xuống nhà.
Xin phép mẹ Đường đàng hoàng xong cậu mới rời nhà, Mộc Hạ nhanh chóng băng qua con hẻm nhỏ. Hàn Phong ngó vào hẻm nãy giờ, khi thấy bóng dáng nhỏ xinh quen thuộc của cậu hắn khẽ vẫy tay mà cười sau chiếc mũ bảo hiểm.
"Cậu đợi có lâu không, tôi xin lỗi đã ra trễ"
"Không, tôi chỉ mới tới thôi"
Hàn Phong luống cuống hết cả lên, Mộc Hạ thấy vậy cũng chỉ khẽ cười. Hai người bốn mắt nhìn nhau làn gió nhẹ thổi qua, mái tóc trắng của Mộc Hạ khẽ phảng phất. Cậu vội chỉnh lại tóc của mình, Hàn Phong đã nhanh tay nhanh miệng mà nói.
"Để tôi làm cho, cậu cứ đứng yên đi"
Mộc Hạ có chút ngạc nhiên nhưng cũng chẳng bài xích, cậu đứng yên để cho Hàn Phong từ từ cuối xuống lấy lọn tóc đang tinh nghịch rủ xuống mắt cậu. Hắn nhẹ nhàng chỉnh lại mái tóc tuyệt đẹp kia, sau đó liền lấy mũ bảo hiểm ân cần đội vào cho Mộc Hạ.
Mộc Hạ thoát khỏi sự ngây ngốc của bản thân, chỉ nghe thấy tim mình đang đập nhanh hơn một chút. Mộc Hạ bỏ qua cảm giác lạ này, cậu nhanh chóng leo lên xe. Không như bao lần, Mộc Hạ đã quen nên không ôm lấy eo của Hàn Phong nữa.
Điều đó làm hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối, nhưng sau đó chẳng hiểu sao Mộc Hạ lại ôm lấy eo hắn khi cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853363/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.