Mọi hành động của Gã chợt khựng lại, Mộc Hạ lờ mờ dừng vùng vẫy. Ánh mắt thâm tình nhìn đến Hàn Phong, hắn xót xa nhìn cậu nhanh chóng đá bay tên *** **** kia. Hàn Phong nhẹ nhàng bế Mộc Hạ lên. 
"Chúng mày hôm nay một tên cũng đừng rời khỏi đây, tao sẽ bắt bọn mày trả cái giá thật đắt vì dám đụng đến báu vật của tao." 
Hàn Phong không nói đùa, hiện tại trông hắn vô cùng vô tình và lãnh khốc. Hắn như kẻ điên không ngừng tàn sát đám kia, nào là đập đầu một tên đàn em vào tường đến khi bật máu bất tỉnh mới tha. 
Đám còn lại run sợ xin tha nhưng với một kẻ đang mất đi bình tĩnh như hắn thì điều đó là không thể và hắn cũng chẳng nghe lọt tai bất kỳ lời nào của chúng. 
Mộc Hạ mơ màng gắn gượng thì thào vì cậu cảm thấy được dường như Hàn Phong sắp giết chết một người. 
"Phong, dừng lại đi. Đừng giết chết hắn, nghe tôi được chứ" 
Hàn Phong nghe thấy giọng cậu thều thào, hắn chợt bình tĩnh lại. Hắn nhìn cậu, chân cũng rút về, tên đại ca bất tỉnh người bê bết máu nằm ở đó. Dường như thứ kia bị đá gãy không dùng được nữa rồi. 
Hàn Phong vừa rút điện thoại gọi cảnh sát vừa ôm Mộc Hạ chạy nhanh ra khỏi trường. Hắn nhanh chóng gọi một chiếc taxi để đưa cậu tới bệnh viện. 
"Hạ Hạ xin lỗi, là tôi không tốt. Đáng lý ra tôi không nên để cậu một mình, đáng ra tôi nên đi theo cậu. Tôi xin lỗi, Hạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853346/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.