💬:"Hạ Hạ ơi, nhớ cậu quá đi thôi !"
💬:"Hạ Hạ à, cậu ăn cơm chưa?"
💬:" Hạ Hạ ới, cậu tắm chưa?"
💬:"Hạ Hạ ui, khi nào cậu mới về với tôi. Tôi nhớ cậu chết mất. Xa cậu mới hai tuần thôi mà tôi cứ ngỡ ngàn thu rồi vậy. Về với tôi đi mà 🥹"
Mộc Hạ đọc tin nhắn của Hàn Phong xong thì cảm xúc của cậu cũng khó tả lắm,chẳng hạn như cậu nghĩ hắn có chút dễ thương. Mà cũng có chút hâm, điên, nhạt....Quá nhiều sát thương đánh vào tâm lý non nớt và yếu đuối của hắn. Đó là trong trường hợp hắn thực sự biết Mộc Hạ nghĩ gì.
Mà dù có biết thù hắn vẫn vui vẻ đồng ý hai chân hai tay với Mộc Hạ mà thôi, đúng là khi yêu chẳng ma nào bình thường nổi. Dù có bình thường thì cũng là bình thường ở bình dương.
Mộc Hạ khẽ thở dài, sau đó nở nụ cười nhẹ. Ngón tay thon, dài trắng tinh khôi liết trên bàn phím gõ chữ nhanh chóng rep lại Hàn Phong.
💬:"Tôi về hôm qua rồi, mệt quá nên tôi ngủ tới sáng luôn, xong thì tôi phụ mẹ làm việc. Giờ tôi mới rảnh để onl, cậu thông cảm cho tôi nha. Tôi cũng nhớ cậu và mọi người lắm đấy"
Hàn Phong như một vị thần nhanh chóng ngồi bật dậy khi đang nằm loăn quăn như con sâu đo trên giường. Hắn dùng hết sức bình sinh mà rep tin nhắn của cậu.
💬:"Cậu về là tốt rồi, hai tuần rồi cậu có ăn uống đầy đủ không? Có bị đau, ốm gì không đấy. À, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853304/chuong-97.html