Ngày hôm sau, Danh Quỳnh đã nài nỉ Khiết Băng cho cô xuất viện sớm vì vết thương không quá nghiêm trọng. Khiết Băng tuy kịch liệt phản đối nhưng cũng phải chịu thua trước độ làm nũng cực kỳ đáng yêu của tiểu bảo bối nhà mình.
"Đi mà, cho tới xuất viện nha. Băng Băng yêu dấu à"
"Được rồi, xuất viện thì xuất viện. Tớ chịu thua cậu, dễ thương chết mất"
"Hì hì, yêu Băng Băng nhất"
"Tớ cũng yêu cậu"
Hai người đã thống nhất sẽ thay đổi cách xưng hô thân mật hơn khi đã tốt nghiệp, hiện tại bọn họ vẫn không muốn làm lớn chuyện về mối quan hệ yêu đương này. Vì theo luật Nhất Đại cấm yêu hết năm cấp 3, với lại đây là thời gian nhạy cảm để thi đại học lên càng gắt gao hơn nếu để lộ chuyện.
Trong lớp biết thì chẳng sao chơ ngoài lớp mà biết thì hơi nhức nhức cái đầu nha. Thế là các tiết tự học buổi chiều Danh Quỳnh và Khiết Băng cùng nhau quanh trở lại lớp để ôn tập tiếp.
Cả lớp hỏi thăm sức khỏe Danh Quỳnh rất nhiều, đến khi nhận được cậu trả lời rằng bản thân thật sự ôn thì mới thôi. Thế là mọi người lại đốc thúc nhau giải đề Anh, có vài người như Trương Nguyên và Thư Khoa vô cùng ngán anh đấy vì nó rất quằn quại.
Nhưng chung quy bọn họ vẫn không tệ đến mức hết cứu. Cuối cùng ngày thi cũng tới, hôm nay trời nắng nhẹ nhưng nhìn mặt ai cũng đều phờ phạt như bóng ma dập dờn.
Mộc Hạ vẫn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853255/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.