Hàn Phong nhanh chóng bôi kem lên tay cho cậu, còn cúi xuống tỉ mỉ xoa đầu khắp chân. Làm xong thì cũng hết luôn chai chống nắng của Lê Khiết nên đã chuyển khoảng để bù lại cho cô.
Lê Khiết nhận được tiền liền vui vẻ, tại vì Hàn Phong chuyển rất nhiều đủ để cô mua thêm chục chai nữa để sài. Cả đám nhanh chóng đi chơi tàu lượn, ai nấy cũng đều hoá hức cho đến khi chơi xong khúc cua cuối.
"Mẹ ơi, cứu con"-Hàn Vũ
"Ai nghĩ ra cái trò này vậy"-Trương Nguyên
"A....a..."-Bối Nguyệt
"Chắc chắn sẽ không...không có lần sau"-Danh Quỳnh
"Hết cứu"-Thư Khoa
Những người còn lại chỉ biết bất lực mà nhìn, Mộc Hạ thản nhiên mà trơ mắt ngắm cảnh trong cái tình huống tàu lượn ngả nghiêng mà bay lắc tự do trên không trung. Xuống khỏi tàu thì một số người trong bọn họ cũng say sẩm mặt mày.
"Cậu có sao không đấy, ngồi đây đi"-Khiết Băng
"ha...ha tao ổn't"-Danh Quỳnh
"Ngồi yên ở đó với mọi người đi, tao đi mua nước tý sẽ quay lại. Ngoan chút đấy"-Chúc Thành
"Tao biết rồi, yên tâm. Đi đi"-Thư Khoa đỏ mặt rồi nhìn Chúc Thành mà khẽ nói
Chúc Thành nhìn thấy biểu cảm ngại ngùng, đáng yêu của người yêu mình liền vui vẻ. Nhẹ nhàng xoa đầu cậu xong thì chạy đi mua nước cho cả đám. Bối Nguyệt bỏ qua cảnh tình vừa đập vào mắt mình ban nãy mà vội lắc đầu, cô tưởng cô bị choáng nên đã nhìn nhầm ánh mắt cưng chiều của Chúc Thành nhìn Thư Khoa. Bối Nguyệt lên tiếng nói để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853237/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.