Không khí đầu xuân vẫn tuyệt vời như vậy, hoa mai hoa đào nở rộ khắp cả khu phố. Nhân một buổi sáng ấm áp và đẹp trời, Mộc Hạ đem theo dụng cụ ra ngoài sân vẽ tranh.
Cảm giác yên bình này khiến cậu vô cùng thư giãn, chợt tiếng chuông cửa vang lên. Mẹ Đường đang nấu dở bữa trưa liền lau vội tay vào tạp dề, bật nhỏ lửa nồi canh sau đó mới vội vàng ra mở cửa.
"Đợi tôi chút, tôi ra liền"
Lúc mẹ Đường mở cửa ra thì đã lập tức đứng hình tại chỗ, khuôn mặt tươi cười ban nãy cũng tắt lịm. Ba Hải đi xuống lầu thấy mẹ Đường đứng chơ ra đó cũng đi tới. Khi biết danh tính của những kẻ không mời mà tới kia ông mới lập tức cau mày.
"Không mời chúng tôi vào nhà à, đứng chơ ra đó làm gì. Sống chật vật như lũ nghèo rách lấu quá nên quên hết phép tắt cơ bản rồi à"
"Mời cả nhà anh chị vào, năm mới quý hoá dữ quá mới được gia đình anh chị ghé thăm đấy"
Mẹ Đường cố rặng ra một nụ cười không hề giả trân mà mời bọn họ vào nhà, cả nhà ba người nhanh chóng ngồi trễm trệ trên ghế vô cùng tự nhiên. Mộc Hạ ngồi ngoài sân thấy nhà có khách nhưng chẳng muốn vào chào hỏi cho lắm. Cậu bị hội chứng ngại giao tiếp với người lạ.
"Mấy năm nay, cả nhà em cũng vựt dậy được rồi ha. Nhìn ngôi nhà khang trang thật đấy, còn mua cả đồ cổ nữa à. À...nhìn qua hình như là đồ giả rồi"
"Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853230/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.