Ngắm nghía thoả mãn con mắt xong thì mọi người cũng bắt đầu động đũa, Mộc Hạ vươn tay gắp một miếng sủi cảo tròn tròn béo béo vào chén. Cậu nhẹ nhàng gắp nó lên cho hết nguyên cái sủi cảo vào miệng, lúc ăn nhà hàng sẽ để nhân viên phục vụ ở lại bên trong vài người để tiện cho khác hàng khi cần phục vụ hay gọi thêm món.
Và cô ả nói xấu Mộc Hạ cũng có mặt ở đó, Tiểu Nhung tên đầy đủ là Hồng Quế Nhung, ả sinh ra và lớn lên trong khu ổ chuột. Vì mẹ ả hay giao lưu với một số trai lạ nên nhờ đó mà có chút tiền nên hai người giờ cũng có một căn nhà. Vì để tiếp cận hơn với những người giàu tới nơi đây nên ả mới hạ mình ở lại làm phục vụ.
Ả cũng không ít lần mồi chài thành công vài người có tiền, nhưng ả chán rồi nên mới tiếp tục tìm thêm con mồi mới giàu hơn. Ả nhìn cách ăn của Mộc Hạ mà thầm đánh giá.
*Ăn gì như dân đen vậy, người ta thì nho nhã cắn từng miếng đây lại nuốt luôn cả cái há cảo to vào miệng. Đúng là không có phép tắt quý tộc một chút nào. Bần hèn thật đấy*
Hồng Quế Nhung vì có ác cảm với cậu vì phong cách ăn mặt đơn giản và không toát lên mùi tiền nên mới như vậy, chứ cả đám bọn họ có ai ăn uống mà cắn từng miếng nhỏ như chuột gặm đâu mà chê với chả bai.
Hàn Phong thấy cậu dính nước sốt bèn lấy khăn tự tay lau miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853215/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.