"Hức...rõ ràng là em ấy sai trước. Tại sao em lại trách chị"
"Má, dừng. Trôi hết phấn, nhoè macara kìa má"-Bối Nguyệt
Ả nghe thấy vậy liền tức tốc lôi chiếc gương nhỏ luôn để trong túi ra để soi lại, mọi người thấy vậy liền thêm một tràn cười nữa.
"Gì vậy má, nhỏ đó nói giỡn mà cũng tin là thật à"-Danh Quỳnh
"Má tao cười sảng luôn rồi bây"-Lê Khiết
Hồng Quế Nhung thấy vậy liền cất chiếc gương đi, khuôn mặt cô ả đem lại. Lúc ngẩng mặt lên lời nữa liền khóc đến hoa lê đái vũ ( khóc theo kiểu rất đẹp ý). Hồng Quế Nhung nhìn Hàn Phong bằng đôi mắt to lấp lánh phiếm hồng lên vì rơi lệ quá nhiều, ả khẽ làm nũng mà chỉ tội bọn họ.
"Em xem bạn em cứ lôi chị ra làm trò đùa, em có thể giúp chị được không?"
"Này, tại sao tôi phải giúp cô. So với bạn của tôi cô là cái thá gì"
"Nhưng không phải..hức...ban nãy em cười với chị vì chị dễ thương sao."
Hàn Phong giật giật khoé mắt, hắn bất lực mà nhìn xung quanh. Thở hắc một hơi khó khăn, chúng bạn liền hiểu ý mà phụ hoạ vào.
"Ảo tưởng quá má"-Thư Khoa
"Cứ tưởng mình là nữ chính ngôn tình hay gì vậy"-Trương Nguyên
"Yêu em từ cái nhìn đầu tiên, em khóc tôi liền rung động về sau tôi bảo vệ em. Bất kỳ ai cũng không được phép động vào em, nếu ai dám tôi sẽ giết chết bọn chúng. Bà chị nghĩ vậy trong đầu đúng không"-Chúc Thành
"Lùm má, quá dữ."-Khiết Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853211/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.