Thế giới 1: Trúc mã
Dịch: Slowly
***
Lúc trở về phòng, Đặng Uân không tài nào nhịn được, thật sự không thể nhẫn nhịn nổi.
Tiền là danh dự, câu nói này quá đúng.
Dư Tư Kỳ còn nói ông bà nội dùng mấy trăm nghìn tệ đuổi bà ấy giống như là đuổi ăn mày, sao bà ấy không nghĩ lại xem bà ấy đối với con đẻ của mình như thế nào.
Đặng Uân cất bốn trăm tệ vào ví tiền: “Tiền này sẽ không tiêu, mình phải giữ lại làm kỷ niệm.”
“Vĩnh viễn không quên nỗi sỉ nhục của người nào đó đã tặng vào ngày hôm nay.”
Đặng Uân nhìn ví tiền một lúc lâu, nhìn sâu vào đó.
Năm nay là năm tiết kiệm nhất của Đặng Gia. Ví dụ như, ngoài những đồ để thăm người thân ra thì những cái khác đều không có nhiều.
Đương nhiên, bên Đặng Giai Giai vẫn rất đầy đủ, Dư Tư Kỳ muốn ăn thì sẽ qua bên chị ta.
Đặng Uân nhìn thấy Đặng Giai Giai đang ăn thịt bò khô. Nói không thèm thì là nói dối, dù cô muốn rèn luyện thân thể đi nữa thì vẫn hy vọng được ăn đồ ngon.
Đặng Giai Giai cũng cảm nhận được ánh mắt của Đặng Uân nhưng ả ta chỉ xem như không biết. Ả chỉ có chút đồ ăn, nếu cho nó thì làm gì còn.
Đặng Giai Giai tăng tốc độ ăn thịt bò khô, nếu không thì sẽ còn rất xấu hổ.
Cũng may, tốc độ ăn của ả ta không nhanh bằng tốc độ Đặng Uân quay về phòng mình.
Mặc dù đang là thời gian nghỉ tết, Đặng Uân vẫn đều đặn ôn bài. S với việc lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-cham-nhan-sinh-long-lay/464871/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.